Mọi người vội vàng đi về phía Làng Cây, mới đi đến tán cây Mẫu đã thấy lão trưởng thôn dẫn theo tất cả dân làng đang vươn cổ đứng đợi.
Nhìn thấy một đoàn người xuất hiện, lúc này lũ trẻ mới đồng loạt chạy tới, nữ nhân có con cũng ôm lấy con mình gào khóc thảm thiết. Nam tử có mẹ già thì chạy đến nhận người thân, cũng không nhịn được mà ôm đầu thất thanh khóc lên.
"Ta thật sự không muốn quấy rầy các ngươi nhưng có thể để người bị thương đi chữa trị trước không, chúng ta nấu chút gì vừa ăn vừa nói chuyện sau?" Mặc dù cảnh trên rất cảm động nhưng người bị thương trên lưng Hổ Nhi máu chảy đầm đìa, Hoà Thuận nói cũng không thích hợp, nhưng mạng người quan trọng hơn, nàng đành phải phá vỡ không khí này.
Lão trưởng thôn già lau nước mắt đi, cố nén vui mừng kêu gọi mọi người nhanh chóng khiêng người bị thương về làng rồi tìm một ít cao dược băng bó.
Hòa Thuận nhìn 6 người thở hồng hộc nằm trên mặt đất, không khỏi hỏi: "Trưởng thôn, trong làng không có đại phu sao?"
Lão trưởng thôn sắc mặt có chút khó coi, vết thương của những người này thật sự nghiêm trọng, dựa vào băng bó đơn giản cũng vô dụng. Quan trọng nhất là một trong số đó lại có đứa con trai út của lão ta.
Lão lắc đầu nói: "Trong thôn trước kia có một người biết chút y thuật, nhưng là bệnh chết trước khi thu học đồ."
"Tỷ tỷ, còn có chút thuốc ngày đó ngươi đưa cho ta." Anh Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-truc/2530720/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.