Chương trước
Chương sau
Hạng Huyên quả nhiên thủ tín, thế mà tin tức Tiểu Vận chết vẫn chưa bị truyền ra ngoài.

Chỉ là các đệ tử trong môn bắt đầu truyền tai, có vẻ như Tiểu Vận bất mãn với hôn sự nên một mình xuống núi đào hôn.

Những lời này vài ngày sau mới truyền tới Tiểu Miêu Viên, đều là Tuyết Tình nói cho Hòa Thuận nghe.

Nhìn bộ dáng cười trên nỗi đau của người khác, Hòa Thuận cũng buồn cười, mấy ngày trước nha đầu này còn vì sợ Tiểu Vận tìm tới cửa mà cả ngày nơm nớp không yên cơ đấy.

Mỗi ngày hết bận việc xong, Hoà Thuận liền chạy đến nơi phơi thuốc của Lý sư bá, ngang ngược muốn lưu tại cửa sơn động.

Lý sư bá đuổi nàng đi thì nàng khóc nháo nói có người muốn giết nàng, tự nguyện buổi tối trông coi dược gì đó, đem Lý sư bá lăn qua lăn lại, đành phải thuận theo ý nàng.

Đợi đệ tử trong môn bắt đầu lưu truyền ra Tiểu Vận mất tích, Tuyết Tình liền bớt lo sợ hơn mà bình thường lại.

Chưởng môn Trương Thải Sơn của Tiên Linh môn mấy ngày nay cũng xem như là sứt đầu mẻ trán. Kiếm Phái cho người đến hỏi hôn sự, Tiểu Vận mấu chốt lại mất tích.

Tìm kiếm xung quanh không thấy người, cũng không có đệ tử nào thấy qua nàng xuất sơn, bây giờ chỉ sợ sống không thấy người, chết không thấy xác.

Thật ra hôn phối với Kiếm Phái không hề đơn giản như bề ngoài nghĩ, hai phe này đã bí mật đối đầu hàng trăm năm.



Lần trước vì tham gia trận chiến ở Động Thiên Địa nên đệ tử hai phe tranh đấu thầm lặng trước khi chính thức lên sân, không ai thiệt mạng, nhưng gây ra rất nhiều thương vong.

Kết quả là thực lực của hai phe giảm đi rất nhiều, không ai chiếm được Động Thiên Địa, nhưng tổn thất lại không đáng là bao.

Sau đó, dưới sự chỉ dẫn của các bô lão, hai phe rục rịch chuẩn bị liên hôn, kết thành đồng minh, cùng nhau phát triển trong tương lai.

Nhưng một trong hai nữ đệ tử được chọn lúc này lại mất tích.

Cả hai nữ đệ tử đều được đích thân Chu Trưởng lão chọn nhưng bây giờ thiếu đi một người, Kiếm Phái cho rằng Tiên Linh Môn không có thành ý, cố ý giấu người đi.

Khi Trương Thải Sơn đến, ông nhanh chóng tập hợp tất cả các trưởng lão để bàn biện pháp đối phó.

Đầu tiên phái người tiếp tục tìm kiếm Tiểu Vận, sau đó phái một nhóm đệ tử khác đi tìm xung quanh. Sau mới chọn ra một nữ đệ tử nữa, nếu không tìm được Tiểu Vận thì đem đi thay thế.

Ngay khi nghe tin sẽ chọn một nữ đệ tử khác, các trưởng lão bắt đầu sôi nổi giới thiệu.

Tôn Béo của Vạn Bảo Điện sắc mặt hồng hào nói: "Trong cung của ta có một người, tu vi đã đạt đến Trúc Cơ trung kỳ, lớn lên cũng không tệ, đưa qua chắc chắn sẽ không làm chúng ta xấu mặt. "

"Tôn Béo, ngươi không phải đang nói con hổ mập suốt ngày đứng ở cổng Vạn Bảo Điện trêu chọc nam đệ tử đến chọn bảo vật đấy chứ, dáng người cũng gần giống ngươi đúng không? Đệ tử của ta mỗi lần đi Vạn Bảo Điện chọn pháp khí, toàn bị ác nữ này ngăn trở. Ngươi có thể hay không quản giáo tốt một chút, làm cho nàng biết cái gì gọi là nhục nhã được hay không hả?" Tống trưởng lão của Hình Không Điện vươn bàn tay gầy ra, dùng ngón tay không ngừng gõ lên mặt bàn, rất không cao hứng nói.

Tôn Béo cười xấu hổ: "Tống sư đệ nói sai rồi, nàng tên là Lưu Vũ, cũng không phải hổ mập, tuy rằng có chút mập mạp, nhưng mập mạp sẽ dễ sinh con hơn. Kiếm phái và Tiên Linh Môn càng sớm càng tốt có một đứa con có tư chất hạng nhất làm đệ tử sẽ càng có ích cho liên minh của chúng ta rồi."

"Hừ, cái loại mặt hàng đó cũng dám lấy ra, không sợ đưa đi kết đồng minh không thành, trái lại còn khiến cho hai phái tranh đấu hay sao." Chu trưởng lão ngồi ở một bên Chính Sự Điện, mấy ngày nay tâm tình rất là buồn bực.

Hắn khó khăn lắm mới thu được hai nữ đệ tử xinh đẹp như hoa, nhân cơ hội này mà hiến cho bọn họ, bên kia nói sẽ chia một phần ba mặt dây chuyền ngọc rồng xanh và quà đính hôn mà Kiếm phái gửi đến đưa cho lão.

Ai dè giờ thì hay rồi, uổng công mất đi Tiểu Vận, lại không có nữ đệ tử nào Trúc Cơ, không biết lão có được bao nhiêu phần chia nữa. Thế là liền nhìn các trưởng lão đang ngồi không vừa mắt, nói chuyện cũng so với thường ngày muốn khó nghe hơn.

"Ngươi nói cái gì? Nếu đệ tử của ngươi không bỏ chạy, chúng ta phải tới đây lau mông cho ngươi à. Ngươi cho rằng chúng ta đều nhàn rỗi vậy sao, không có việc gì làm, liền muốn đổi đồ đệ của ngươi lấy thứ gì à." Tôn Béo lắc lắc thân hình mập mạp, trêu chọc hắn một cách quái đản.

Chu trưởng lão vỗ bàn đứng dậy: "Ngươi nói lại xem nào, đệ tử của ta nhất định đã bị người nào đó hãm hại. Người hại người đang nhìn chằm chằm vào phần bồi thường mà ta nhận được kia kìa."



Lời này vừa thốt ra, Thiên Cư Điện náo loạn cả lên.

Chẳng phải rõ ràng các trưởng lão có thể vì động cơ của cải mà giết chết một đệ tử trẻ tuổi, tất cả mọi người trong đây đều bị tình nghi giết người hay sao?

Lão Lưu của Nhuận Vật Điện đứng lên trước, vuốt bộ râu bạc trắng, chậm rãi nói: "Chu sư đệ, ngươi nói như vậy quá đáng rồi. Nếu không có gì khác, chúng ta ở Nhuận Vật Điện cần mấy thứ đó làm gì. Thứ quý giá nhất trong giới tu tiên là linh thảo. Chúng ta có nhiều linh thảo như vậy, cần gì lấy mạng người đổi thứ khác."

"Hừ." Chu trưởng lão hừ một tiếng, "Lưu sư huynh, ngươi đừng nhắc tới, ngươi chính là kẻ tình nghi lớn nhất đấy."

Lão Lưu nghe vậy, không khỏi thắc mắc tại sao người này lại vô lý thế, liền dùng tay nhổ râu.

Hắn đau lòng cau mày, tức giận nói: "Chu sư đệ, ngươi nói có lý không vậy? Tại sao Nhuận Vật Điện của chúng ta lại bị nghi ngờ nhiều nhất? Dưới môn hạ của ta không có nữ đệ tử, nữ đệ tử duy nhất cũng là chắt của ta. Nếu vậy, ta nguyện ý gả nàng vào Kiếm Phái. Ngươi giải thích rõ ràng vì sao lại nghi ngờ bọn ta đi."

"Ai nói chắt của ngươi từ nhỏ đã học không tốt? Nếu người như vậy được đưa đến Kiếm Phái, chắc chắn sẽ gây cho chúng ta rất nhiều rắc rối." Chu trưởng lão khinh thường nhìn.

Nghe thấy có người nói xấu cháu gái mình, lão Lưu đỏ mặt nhảy dựng lên, không thèm để ý đến hình ảnh tiên nhân trăm tuổi, chỉ vào mũi Chu trưởng lão chửi: "Nàng là cháu gái ta, cho dù không chung họ nhưng vẫn mang huyết thống nhà ta. Ai giống như ngươi? Trăm năm qua cả gia tộc không hề sinh ra một người nào có linh căn. Đừng nói tư chất không tệ, ngay cả Ngụy Linh Căn cũng không có, lại không bằng một dược đồng, còn ở đó có mặt mũi mà nói ta."

"Ngươi! Lão già kia, cái kia cháu gái cũng không phải tư chất tốt gì à. Một phá ngụy linh căn, còn làm đệ tử thân truyền, không phải ngươi dựa vào quyền lực mưu đồ tư lợi đi cửa sau hay sao."

Chu trưởng lão nghe vậy tức hết cả người, hai lão già sống trên trăm năm liền chuẩn bị ở trong đại sảnh động tay động chân.

"Xem ra, các sư huynh đều cho rằng ta ở Hình Phạt Đường không lâu nhỉ, không sao, các ngươi bắt đầu từ từ đi, ta sẽ để đệ tử của ta chuẩn bị Roi Tiên trước, không cần phải chờ đợi." Trưởng lão Hình Phạt Đường ngồi trong góc, Băng Điệp tiên tử lạnh lùng nói, một luồng khí lạnh ập tới, khiến tất cả trưởng lão đều rùng mình.

Băng Điệp tiên tử là nữ tử duy nhất trong sáu điện, nhưng nàng lại phụ trách Hình Phạt Đường, nơi chuyên trừng phạt các đệ tử trong giáo phái.

Đừng nghĩ rằng nàng là nữ nhân thì sẽ nhân từ.

Không biết có phải do tu luyện Băng Tâm Kinh hay không, ngoài việc suốt ngày giữ vẻ mặt nghiêm túc, trái tim nàng cũng cứng như băng.

Chỉ cần rơi vào tay nàng, các loại thủ đoạn trừng phạt không thể tưởng tượng được sẽ khiến ngươi không thể chết, ngay cả tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng sẽ mất đi mấy lớp da trên tay nàng.

Khi đối phó với các tu sĩ ngoài, nàng còn tàn nhẫn hơn, không bao giờ để lại một thi thể nào.



Các bô lão cùng thế hệ đều suy đoán chắc nàng từng bị người nào đó làm tổn thương lắm nên mới trở nên như vậy.

Các đệ tử chỉ cần phạm sai gì như cái lông gà vỏ tỏi cũng sẽ bị người của nàng bắt đi, đủ kiểu hành hạ sống không bằng chết, thả ra thì ít nhất cũng phải rụng mấy tầng da.

Cho nên nàng vừa mở miệng, hai vị trưởng lão đều ngừng tay, thở phì phì một lần nữa ngồi trở lại vị trí.

Nhìn mọi người đều cam chịu mà ngồi trở lại, Băng Điệp tiên tử lạnh giọng hỏi: "Chu sư huynh, ngươi có chứng cớ gì chứng minh Lưu sư huynh sát hại đệ tử của ngươi, nói ra để sư muội nghe một chút. Nếu như thật có chuyện này, ta nhất định sẽ làm theo môn quy, cho Chu sư huynh một công đạo."

Chu trưởng lão hung hăng trừng Lưu lão đầu liếc mắt một cái, tức giận bất bình nói: "Lần này thông gia, chưởng môn sư huynh đáp ứng cho ta kia hai danh đệ tử, mười tên Luyện Khí trung kỳ dược đồng làm đồ cưới. Mặc dù dược đồng là mang theo đi Kiếm phái, cũng không thể tư dùng, thế nhưng đây chính là thiên đại mặt mũi, người nào không biết dược đồng đều là bảo bối của Nhuận Vật Điện."

Băng Điệp tiên tử nhíu nhíu mày, không hiểu hỏi: "Chu sư huynh, mặc dù Lưu sư huynh quản lý Nhuận Vật Điện. Nhưng nhiều dược đông như vậy Lưu sư huynh cũng không cần thiết phải đi giết người."

"Hắn chính là không nỡ, dược đồng mặc dù là của môn phái nhưng lại do hắn trực tiếp quản lý. Cái gọi là nhà ở ven hồ hưởng trước ánh trăng, linh thảo kia không biết bị hắn nuốt bao nhiêu cái rồi. Lần này đưa đi mấy dược đồng thì không phải đào thịt trên người hắn ra sao."Chu trưởng lão vừa nói xong, mấy trưởng lão khác cũng cảm thấy có lý, nhao nhao gật đầu tỏ vẻ tán thành.

Phúc lợi của Nhuận Vật Điện thực sự là quá lớn, nếu không phải là sư tổ tự mình phân công thì bọn họ đã sớm muốn cùng Lưu trưởng lão thay đổi vị trí rồi.

Trừ chưởng môn sư huynh quản lý Thiên Cư Điện và Hình Không Điện kia ra, còn lại mấy điện khác phúc lợi cũng có, chỉ là không bằng Nhuận Vật Điện.

Hiện tại, dù có chính đáng hay không thì bọn họ đều nhắm mắt ủng hộ Chu trưởng lão, cho dù không thể thuyết phục được lão Lưu, bọn họ cũng thoải mái khi Lưu lão đầu gặp phải rắc rối.

"Vậy mà các ngươi nói ta ngày thường chiếm nhiều tiện nghi, vậy đi Trúc Thanh cung tìm sư tổ nói rõ ràng đi. Chức trưởng lão của Nhuận Vật Đường này ta không làm nữa, các ngươi ai nghĩ muốn làm thì làm, ta tự động tìm một chỗ thanh tu, không can thiệp vào chuyện của tông môn nữa."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.