Chẳng qua dù bị bốn người kia bao vây thì Nhâm Tiêu Dao cũng chẳng buồn quan tâm, tốc độ của mình cũng không phải mấy người bọn hắn có thể so sánh được, nhất là vị huynh đài ngu ngốc trước mắt này đây, chỉ cách mình có hai mươi mét, không phải đang chờ mình cầm thái đao đến chém hắn chứ?
Với thái độ chẳng thèm quan tâm, hắn nhìn tên trung niên chặn trước mặt nhàn nhạt hỏi: “Đạo hữu cản đường tại hạ là có ý gì đây?”
“Ý gì?” Tên trung niên hoàng bào nhìn Nhâm Tiêu Dao giống như cười mà không phải cười rồi nói: “Ngươi là tiểu nhị của Phiêu Miễu Lâu a? Ha ha, vậy mà lại đến Tuý Tiên Lâu của chúng ta tiêu phí một buổi, xem ra Phiêu Miễu Lâu các ngươi định chen chân vào Tử Y phường thị phải không?”
Việc đối phương biết rõ lai lịch của mình thì Nhâm Tiêu Dao cũng không có vẻ bất ngờ, mỗi ngày ở Phiêu Miễu Lâu, nếu mình không gặp qua hai trăm thì cũng một trăm người tu đạo, đa số mọi người đi vào Yêu Thú lĩnh đều phải đi ngang Hàng Yêu trấn mà nơi này thì náo nhiệt như một cái chợ bán thức ăn, vì vậy nếu bọn hắn mà không biết mình là ai thì mới là quái lạ. Chuyện này cũng không có gì phải giấu diếm, chẳng qua hắn vẫn khinh bỉ nói: “Thức ăn ở Tuý Tiên Lâu các ngươi dở như vậy, nhiều khách hàng của chúng ta đều nói tới việc này, mong chúng ta có thể mở cửa hàng ở Tử Y phường thị, xem ra đây chính là điều mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tru/2752306/quyen-1-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.