Bảy người chơi ăn trưa xong đã là là 3 giờ chiều. Cơm nước xong, ban đầu là Đoạn Dịch và Lâm Nhạc Xuyên cùng nhau rửa bát trong bếp, hai người này dường như không thường xuyên làm việc nhà, tay chân lóng ngóng vụn về hết chỗ nói, trong bếp liên tục truyền tới tiếng lách cách lang cang, tựa hồ cả hai không phải rửa bát, mà còn ngồi xổm lựa đồ hàng. Cô gái số 1 nghe không nổi nữa liền chạy vào hỗ trợ, Đoạn Dịch vội tìm cớ lôi kéo Lâm Nhạc Xuyên chuồn êm, trước đó còn nhân cơ hội nháy mắt ra hiệu với số 3, số 3 lập tức hiểu ý nhanh chân đi vào bếp, còn không quên bày dáng vẻ hoa si mà hô to “Chị nhỏ xinh đẹp ơi, tôi tới giúp chị đây”, sau đó bắn cho Đoạn Dịch ánh mắt “Tất cả cứ giao cho tôi”. Trong phòng khách, số 8 ngồi ngây ngốc trên ghế bay vào cõi thần tiên; Trâu Bình ở bên cạnh còn cố ý nói mấy câu, nhưng cũng không hỏi ra được gì, cậu ta thấy Đoạn Dịch và Lâm Nhạc Xuyên đi tới liền lên tiếng chào hỏi trước: “Chúng ta buổi chiều đi đâu đây?” Đoạn Dịch nghĩ nghĩ, nói: “Tôi muốn đến rừng cây xem thử, cũng có thể dạo một vòng quanh sân khấu kịch, nếu vẫn không tìm được manh mối khác vậy thì trở lại tầng 4 xem sau.” “Được. Vậy ba chúng ta cùng nhau đi thôi.” Trâu Bình đứng lên nói. Buổi tối 8 giờ. Các người chơi ngồi trên vị trí của mình, bắt đầu tiến hành thảo luận bỏ phiếu. Trong lúc thảo luận, số 3 cùng số 1 phối hợp diễn kịch cùng Đoạn Dịch —— số 3 kiên trì muốn bỏ phiếu số 2, tỏ vẻ hai Tiên Tri ai cũng không cần; số 1 thì cảm thấy mình là Kim Thuỷ của số 2, như vậy cô sẽ tin tưởng số 2, cô muốn bỏ phiếu cho số 8. Trận tranh cãi này, hai người đều diễn vừa sinh động vừa chân thật, đấu tới mặt đỏ tai hồng chẳng ai nhường ai. Sau 10 giờ đêm, kết quả bỏ phiếu hiện rõ trên máy tính bảng mỗi người. Số 8 được 4 phiếu, chọn hắn là 1, 2, 3, 7. Số 2 được 3 phiếu —— người chọn là 5, 8 cùng với số 9 Trâu Bình. Khi kết quả được công bố, thiếu niên tự bế số 8 vẫn duy trì trạng thái ngẩn người, cậu hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, cậu chọn số 2 đơn giản chỉ vì không muốn tự bỏ phiếu cho mình mà thôi. Trước khi tiến vào nhà giam, ‘di ngôn’ của cậu là: “Tôi thật sự là du khách bình thường. Tôi 17 tuổi, học cao nhị, tôi không biết chơi trò này. Tôi không thể hoàn toàn thả lỏng được. Nên… cứ vậy đi, tôi hy vọng người tốt có thể thắng.” Vì thế, mặc dù phải vào nhà giam, nhưng vẻ mặt cậu ta lại cực kì bình tĩnh. Ngược lại là số 5 và số 9 Trâu Bình liếc nhìn nhau, hai người mặt cắt không còn giọt máu. Kết quả bỏ phiếu đã nói lên tất cả —— số 1 và số 3 vừa rồi cãi nhau chỉ là diễn kịch mà thôi. Không, không chỉ có như vậy. Trán Trâu Bình đổ mồ hôi lạnh —— hôm nay khi cậu tìm Đoạn Dịch ‘nói chuyện riêng’, Đoạn Dịch đã bắt đầu diễn kịch. Nhìn hết biểu hiện của hai người này, mắt thấy bọn họ đứng dậy muốn rời đi, Đoạn Dịch liền ngăn lại: “Chờ một chút. Tôi có chuyện muốn thương lượng với các người.” Đợi hai người ngồi xuống, Đoạn Dịch dùng giọng điệu cực kì bình thản nói: “Ngày hôm qua chúng ta bỏ phiếu chọn số 10. Nếu gã là Sói, như vậy trong sân chỉ còn một Sói; nếu gã không phải Sói, trong sân sẽ còn hai Sói. Nhưng xem xét từ kết quả bỏ phiếu và phản ứng của các người, tôi đoán cả hai người đều là Sói.” “Cho dù cả hai đều là Sói, các người cũng thua chắc rồi. Chúng tôi có bốn người tốt, các người đêm nay giết một, ngày mai bỏ phiếu, ba người tốt đấu hai Sói, nhất định có thể loại bỏ được một Sói. Đêm mai Sói lại giết một người, ngày tiếp theo bỏ phiếu sẽ là 2:1.” Cố gắng làm cho vẻ mặt hiền hoà nhất có thể, Đoạn Dịch chân thành nói: “Kì thật trò chơi Người sói này là vậy đó, cậu lừa tôi, tôi gạt cậu, cho nên mọi người không cần trách móc lẫn nhau. Tôi hi vọng mọi người gạt bỏ khúc mắc, hiện tại bắt tay cùng nhau hợp tác.” “Phe người Sói đã thua, cho nên không thể thông qua phương pháp hiến tế người tốt để đổi lấy cơ hội rời đi, các người chỉ có thể giống như chúng tôi, vạch trần bí mật lâm viên, tìm được cách qua cửa. Như vậy các người còn có cơ hội sống sót, chỉ là không nhận được đồng vàng mà thôi.” Tạm dừng một lát, mắt thấy Trâu Bình đang nhìn mình, Đoạn Dịch lại nói: “Sở dĩ tôi nói nhiều như vậy, là bởi vì không muốn đêm nay hai người tiếp tục giết người, làm thế chẳng được gì cả. Ít đi một người tiến vào nhà giam là sẽ nhiều thêm một người góp sức thăm dò phó bản, cơ hội tìm được cửa ra cũng cao hơn. Do đó, chúng ta hẳn là nên cùng nhau hợp tác.” Im lặng hồi lâu, Trâu Bình đỏ mắt nhìn về phía Đoạn Dịch, giọng khàn khàn nói: “Anh Đoạn, em chỉ muốn hỏi anh một câu, anh vì sao lại có thể khẳng định số 6 là Sói? Những gì hôm nay anh nói, đều là để lừa gạt em sao?” Nghe đến đó, Lâm Nhạc Xuyên dường như đã đoán được điều gì, hắn lập tức đứng dậy đi tới bên người Đoạn Dịch, giơ tay đè lại vai anh. Đoạn Dịch lại lắc lắc đầu với hắn, sảng khoái nói với Trâu Bình: “Bởi vì tôi mới là Tiên Tri thật. Lâm Nhạc Xuyên là Phù Thuỷ.” Tim Trâu Bình chùng xuống —— hoá ra là vậy, khó trách số 1 cùng số 3 tin tưởng anh không chút nghi ngờ, thì ra anh đã lén gặp riêng bọn họ, anh là ‘cảnh sát chống nước’ của nhà tiên tri, thân phận cao nhất, bọn họ không thể không tin anh. Nghe thấy Đoạn Dịch tự bạo thân phận, ngón tay Lâm Nhạc Xuyên nắm lấy vai anh không khỏi siết chặt. Đoạn Dịch biết hắn lo lắng cái gì, chỉ lắc đầu nhìn hắn, bình tĩnh nói với Trâu Bình cùng số 5: “Trao đổi thân phận là do tôi sắp đặt, Lâm Nhạc Xuyên không có liên quan. Các người nếu muốn trút giận thì tới giết tôi đi.” Buổi tối 11 giờ. Tầng hai, phòng số 7. Đoạn Dịch vừa từ phòng tắm đi ra, cửa phòng liền bị gõ, người tới là Lâm Nhạc Xuyên. Sau khi vào phòng, Lâm Nhạc Xuyên thuận tay đóng cửa lại, nói: “Vừa rồi tôi thấy số 5 đi tới phòng Trâu Bình. Bọn họ phỏng chừng muốn bàn bạc xem sau đó sẽ làm thế nào. Chỉ là tới giờ này bọn họ vẫn chưa giết người, tôi cảm thấy hẳn là bị anh thuyết phục rồi.” Đoạn Dịch cười nói: “Lời tôi nói rất có đạo lý cơ mà. Một hai cứ cắm đầu chơi tiếp, đến cuối cùng chỉ còn lại hai người tốt, cơ hội rời đi của mọi người đều sẽ bị thu nhỏ lại.” Dứt lời, Đoạn Dịch cầm lấy máy tính bảng, click mở giao diện kiểm tra người dành cho Nhà tiên tri. Chân dung người chơi đã tiến vào nhà giam và đã kiểm tra thân phận sẽ bị xám đi, ánh mắt hắn phiêu tới ảnh số 5 cùng Trâu Bình. Thật ra bây giờ kiểm tra ai cũng không sao, anh tuỳ tiện click mở chân dung người chơi số 5, giao diện lập tức xuất hiện nhắc nhở đối phương là Sói. Ôm máy tính bảng ngồi trên sô pha nhỏ, Đoạn Dịch lại cau mày, không khỏi nói ra nghi vấn trong lòng: “Kỳ thật chuyện số 5 là Sói, tôi cũng rất hoang mang luôn đó. Số 6 vừa nhảy ra liền phát số 5 thẻ chết, tôi cảm thấy chỗ này rất kì lạ. Sói chơi kiểu này, đúng là rất gian xảo.” Tuỳ ý ngồi xuống đối diện Đoạn Dịch trên sô pha, Lâm Nhạc Xuyên nói: “Có lẽ liên quan đến đề nghị ban đầu của anh.” “Tôi đề nghị á?” Đoạn Dịch cố gắng nhớ lại: “Sói mỗi ngày không giết người, mọi người mỗi ngày bỏ phiếu trắng?” Lâm Nhạc Xuyên gật đầu: “Anh vừa bắt đầu đã đưa ra đề nghị này, mà đêm đầu tiên trôi qua một cách bình an, không có ai tiến vào nhà giam. Nếu Phù Thuỷ không nhảy ra đối chấp, Sói có thể sẽ lừa gạt người tốt, làm người tốt tưởng rằng bọn họ không có giết người. Sau đó bọn họ có thể khuyên mọi người bỏ phiếu trắng, cứ như vậy, số 5 không chỉ không bị bỏ phiếu loại ra, mà còn có thể đứng đối lập với số 6.” Dường như nghĩ đến gì đó, đôi mắt Đoạn Dịch khẽ híp lại, nói: “Phải, từ đầu tới cuối người vẫn luôn ủng hộ bỏ phiếu trắng là —— Trâu Bình.” Im lặng một lúc, Lâm Nhạc Xuyên hỏi hắn: “Anh có biết cậu ta làm sao quen biết được với Trương Trác không?” Đoạn Dịch lắc đầu: “Trương Trác thu mua một công ty vừa xuống dốc, muốn cho tôi gia nhập cổ phần, gã muốn mượn tên tuổi tôi để thổi phồng lừa đảo, đạt được mục đích liền tung ra thị trường, còn nghĩ muốn ăn được tiền của tôi cơ. Tôi không đồng ý. Ngày đó tôi đến một khu đô thị mới phát triển để họp, gã tới tìm tôi, tôi không gặp, kết quả trời tối thì Trâu Bình tìm tới. Trâu Bình nói…..” Nghĩ tới mấy câu Trâu Bình nói có thể đều là gạt mình, vì thế Đoạn Dịch im miệng. Lâm Nhạc Xuyên liếc mắt nhìn hắn: “Anh ngày đầu tiên đã bị giết, ban đầu còn tưởng Trương Trác thừa cơ trả thù. Hiện tại xem ra, là Trâu Bình giúp gã xuống tay. Quan hệ của hai người họ, có lẽ không đơn giản như anh nghĩ đâu.” “… Đừng có dùng ánh mắt như tôi thật dễ bị lừa nhìn tôi có được không.” Đoạn Dịch bực bội cào cào tóc, sau đó cười nhẹ một tiếng, hắn rút lấy một điếu thuốc châm lửa, nói: “Người tốt chỉ mới tạm thời thắng thôi. Hiện tại quan trọng là làm thế nào để qua cửa.” Lần nữa nhìn về giao diện kiểm tra thân phận trên máy tính bảng, Đoạn Dịch chậm rãi quan sát chân dung từng người, ánh mắt dừng lại ở số 5 một lúc, sau đó lại nhìn về số 4 và số 6 một trước một sau. Một suy nghĩ loé lên trong đầu, tim anh hung hăng nhảy lên một cái. Manh mối rõ ràng ở ngay trước mặt, thế mà lại bị tất cả mọi người bỏ qua. Chỉ trong chớp nhoáng, Đoạn Dịch dường như bắt được thứ gì đó. Anh ngẩng đầu nhìn Lâm Nhạc Xuyên, nói: “Phỏng đoán vừa rồi của cậu rất có lý. Nhưng chỉ nhiêu đó, cũng không đủ khiến số 6 phát thẻ giết số 5. Từ đầu tôi đúng là đã đề nghị bỏ phiếu trắng, nhưng không có ai hưởng ứng. Lại nói, đây cũng không phải trò chơi trực tuyến, phó bản này của chúng ta, các người chơi có rất nhiều cơ hội để nói chuyện riêng với nhau, vì vậy cũng có rất nhiều biến số trong trò chơi. Bọn họ không thể đảm bảo được số 5 sẽ không bị bầu phiếu. Kịch bản sói cắn sói rất dễ thất bại. Bọn họ tuyệt đối không dám chơi như vậy.” “Anh cảm thấy còn có nguyên nhân khác?” Lâm Nhạc Xuyên hỏi. Đoạn Dịch gật đầu: “Trong bài đồng dao, chết là con thỏ thứ năm. Vậy tại sao con thỏ thứ năm lại chết? Còn có….” Hắn lập tức ngồi thẳng, hỏi Lâm Nhạc Xuyên: “Cậu là người thứ mấy tiến vào trò chơi?” Lâm Nhạc Xuyên đáp: “Thứ tám, trước anh một chút.” Đoạn Dịch vẻ mặt nghiêm túc, con ngươi đen nhánh ẩn chứa ánh sáng lập loè: “Tôi bỗng nhiên nghĩ đến một việc mấu chốt. Số 4 và số 6 tuy rằng là tình chị em plastic, nhưng trước mặt mọi người vẫn luôn giả vờ thân thiết với nhau. Vậy câu hỏi được đặt ra là, bọn họ vì sao lại chọn số 4 và số 6? Hai người tại sao không chọn số liền kề nhau? Bọn họ có phải là cố tình tránh đi số “5” này hay không?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]