Edit & beta: Thiên Mạn
“Như Ý……” Vân Hi nhẹ nhàng kêu, nhưng yêu nghiệt không có một chút động tĩnh, tựa hồ là đang ngủ, Vân Hi cũng lẳng lặng nằm ở bên cạnh hắn, khép lại hai mắt, giờ phút này ấm áp và yên tĩnh, không ai đến quấy rầy.
Vừa tỉnh lại, đã là trăng treo ngọn liễu, Vân Hi nhìn bên cạnh, không có một bóng người, yêu nghiệt đại khái đã tiến vào trong ngọc trâm.
Vân Hi nhổ xuống ngọc trâm trên đầu, nương ánh trăng, tinh tế đánh giá cây ngọc trâm, hoa sen theo phong cách cổ xưa được điêu khắc trông rất sống động, bản mạng Thanh Liên của yêu nghiệt có phải là bộ dáng này hay không?
Thế nhân đều nói “Hoa sen trong bùn mà không nhiễm bùn, trạc Thanh Liên mà không yêu; Cao vút thánh khiết, chỉ nhìn từ xa mà không thể tiết ngoạn……”
Ngẫm lại yêu nghiệt nhược liễu chi tư, tư thái xinh đẹp, ha ha, thật đúng là không giống hoa sen. Bất quá ngẫu nhiên cũng là có thể nhìn thấy trên người hắn ẩn ẩn phát ra cao thượng.
Ngọc trâm phản xạ ra ánh trăng ôn nhuận, rất là oánh nhuận. Như thế nào hiện tại mới phát hiện nó thật dễ nhìn? Vân Hi yêu quý vuốt ve một chút, lại nhẹ nhàng cắm ngọc trâm lên tóc mây, đứng dậy nhìn giai nhân trong gương đồng, tóc đen quay quanh, một thanh ngọc trâm phụ trợ mỹ nhân như ngọc.
Vân Hi hơi hơi nâng lên khóe miệng, thực tự kỷ thưởng thức giai nhân trong kính, trong lòng không khỏi hiện lên một tia ý niệm trong đầu, lúc trước Tử Hà tiên tử, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ton-phe-tai-qua-tuc-gian/16047/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.