“Vận ca! Ngươi làm cái gì vậy?”
“Vận công tử, ngươi muốn làm cái gì?” Người ngốc cũng nhìn ra ý đồ Vân Vận, trong đó có hai người quát bảo ngưng lại.
“Hừ! Ta bất quá là muốn thay Vân Tương ca thu hồi linh khí của hắn mà thôi, các ngươi ngạc nhiên cái gì!” Vân Vận nói sạo, tiếp tục đi đoạt Tụ Linh Châu, nhưng Tụ Linh Châu phi thường linh hoạt vây quanh hắn chuyển, chính là không cho hắn bắt lấy.
Linh khí đều cũng có linh tính, lúc trước Vân Tương bắt nó giao cho Vân Hi, là có chứa ý nguyện Vân Tương, hơn nữa sau lại Vân Hi cũng phải được Tụ Linh Châu tán thành, thế này mới tài cán cho Vân Hi sử dụng, mà Vân Vận xuất thủ cướp đoạt, nó sẽ xuất từ bản năng phản cảm.
“Ta xem, Tụ Linh Châu này hẳn là Tương công tử cho đại tiểu thư mượn, vẫn là chờ đại tiểu thư tỉnh lại, để đại tiểu thư tự mình thu đi!” Trong đám người một đệ tử Vân gia lớn tuổi một chút nói.
Trên người Vân Vận nhất thời tản mát ra một cỗ hơi thở lãnh liệt,“Ta làm việc, cần đến ngươi tới xen mồm sao?”
“Vận công tử, ngươi muốn cướp đoạt linh khí của Tương công tử sao?”
“Vận ca, ngươi như vậy không tốt đi? Nếu để gia chủ biết, khẳng định hội trách phạt ngươi!”
“Vận công tử, thỉnh cân nhắc!”
Trong đoàn người này, cũng không phải tất cả đều là đệ tử bộ tộc Vân Vận, tuy rằng người bộ tộc Vân Vận không nói thêm gì, nhưng cũng hiểu được Vân Vận làm có chút quá phận, linh khí là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ton-phe-tai-qua-tuc-gian/16037/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.