Chương trước
Chương sau
Ờ thời điểm Vân Nhược Hi giận không thể phát, ngoài phòng truyền đến thanh âm một cái nữ tử,“Vân Hi muội muội, nghe nói ngươi ngã xuống vách núi, chúng ta huynh đệ tỷ muội đến thăm ngươi.”
“Các ngươi vào đi!” Vân Nhược Hi khí rống rống ngồi xuống, rốt cục có người quan tâm nàng, nha đầu Tiểu Thảo biết được hữu hạn, có lẽ “bọn huynh đệ tỷ muội” này có thể giúp ta hiểu thêm một chút.
“Ngạch......” Cái kia thanh âm rõ ràng có chút do dự,“Vân Hi muội muội không tính đi ra nghênh đón chúng ta sao?”
Ta đi cái gì a!
Vân Nhược Hi vừa mới áp chế hỏa khí lập tức lại dâng lên, tỷ là đại tiểu thư! Tỷ là bệnh nhân! Là các ngươi đến thăm tỷ! Còn muốn tỷ đi nghênh đón các ngươi? Có đạo lý như vậy?
“Muốn xem liền tiến vào xem! Không xem thì rời khỏi đây! Còn muốn tỷ đi ra nghênh đón các ngươi, các ngươi nghĩ các ngươi là ai a?” Vân Nhược Hi cơ hồ là rít gào.
Tiểu Thảo sợ ngây người, tiểu thư làm sao dám dùng thái độ như vậy nói chuyện với bọn huynh đệ tỷ muội của nàng?
“Tiểu thư......”
Vân Nhược Hi khoát tay, ý bảo Tiểu Thảo không cần nói.
Quả nhiên, không đợi lâu, đám nam nữ kia rốt cục đi vào, Vân Nhược Hi ở bên ngoài thính bưng một ly trà, vững vàng ngồi ở chủ vị, cũng không quan tâm đám người kia.
“Yêu, Vân Hi muội muội hôm nay đây là làm sao vậy? Cái giá thật lớn a!” Cầm đầu một vị nữ tử mặc quần áo màu hồng nhạt rốt cục nhịn không được mở miệng, liễu hiệp tế mi, trong suốt eo nhỏ, rất có vài phần tư sắc.
“Không dám!” Vân Nhược Hi buông ly trà, xem xét nữ tử,“Nếu bọn huynh đệ tỷ muội quan tâm thân thể Vân Hi, tự nhiên sẽ không để Vân Hi quá độ mệt nhọc, cho nên Vân Hi cũng sẽ không cậy mạnh ra cửa đón các vị.”
Mày liễu nàng kia nhất thời dựng thẳng,“Ta có ý tốt đến thăm muội muội, muội muội như thế nào có thái độ này?”
“Vị tỷ tỷ này cần Vân Hi dùng cái thái độ gì đối đãi các vị? Vân Hi là nữ nhi gia chủ, thân phận cao quý, xuất môn tới đón các ngươi, chỉ sợ các ngươi phúc bạc, sẽ không chịu nổi! Vân Hi là vì các vị suy nghĩ!” Vân Nhược Hi không chút nào yếu thế, trả lời lại một cách mỉa mai.
“Ngươi.......”
Nàng kia đang muốn phát tác, bên cạnh một nam tử áo xanh ngăn nàng.
“Vân Hi muội muội, mấy ngày không thấy, võ mồm nhưng thật ra sắc bén rất nhiều.” Nam tử tuy rằng tuấn lãng, nhưng là trên mặt mày tổng ẩn một tia lo lắng, làm cho người ta nhìn trong lòng không thoải mái.
“Vị huynh trưởng này khen trật rồi, trước kia Vân Hi quá mức khiêm nhượng, là lỗi Vân Hi, làm cho các vị cũng không quá rõ ràng thân phận địa vị của mình, Vân Hi về sau nhất định sửa!” Vân Hi liếc liếc mắt một cái nhìn nam tử, hừ, ngươi cho ngươi là ai? Dám đến giáo huấn ta?
“Vân Hi muội muội...... Vân Hi muội muội......”
Đúng lúc này, bên ngoài lại chạy vội tiến vào một nam tử, một thân áo choàng trắng thuần áo, bộ dáng mười tám mười chín tuổi, trên mặt còn có chút trẻ con phì, nhưng là cũng không ảnh hưởng vẻ anh tuấn của hắn, ngược lại làm cho người ta có cảm giác hòa ái, thân thiết.
Nam tử trực tiếp vượt qua mọi người, đi đến bên người Vân Nhược Hi, thân thiết nhìn Vân Nhược Hi,“Vân Hi muội muội, ta vừa mới từ Không Chu Sơn trở về, nghe người ta nói ngươi ngã xuống vách núi ở phía sau núi, có chuyện này hay không?”
Xem ra, người này là thật tâm quan tâm nàng, đám kia đến “vấn an” nàng, từ đầu tới đuôi cũng chưa hỏi qua thân thể của nàng.
“Ta không phải hảo hảo đứng ở đây sao?” Trong lòng Vân Nhược Hi rốt cục có một tia ấm áp, Vân Hi a Vân Hi, cuối cùng vẫn là có người thiệt tình đối với ngươi, còn tưởng rằng ngươi thực không được người yêu thích như vậy đâu.
“Không có việc gì là tốt rồi.” Nam tử nhìn Vân Nhược Hi bình tĩnh nhìn hắn, có chút ngượng ngùng, sờ sờ đầu, xoay người sang chỗ khác, nhất thời thay đổi mặt.
“Các ngươi ở chỗ này làm cái gì? Các ngươi không phải là thừa dịp ta không ở nhà, lại muốn đến khi dễ Vân Hi muội muội? Ta nói cho các ngươi, chỉ cần có ta ở đây, cũng đừng nghĩ khi dễ Vân Hi muội muội ta, các ngươi nhanh chóng rời đi nơi đây!”
“Thiết!”
Thiệt nhiều người phát ra thanh âm như vậy.
Có một thanh âm không phối hợp xông ra.
“Vân Tương, ngươi cho ngươi là ai a? Người đứng đầu trong thế hệ người trẻ tuổi Vân sao? Dựa vào cái gì giáo huấn mọi người như vậy? Hơn nữa, chúng ta là phụng mệnh gia chủ, cố ý đến thăm Vân Hi tỷ tỷ, ngươi dựa vào cái gì đuổi chúng ta đi?”
Nói chuyện là một tiểu cô nương bằng tuổi Tiểu Thảo, một nữ hài thanh tú, nói chuyện như vậy không tốt đâu? Thật sự là gần mực thì đen a! Vân Nhược Hi ở trong lòng thở dài nói, cũng không tốt là, ngươi hôm nay muốn gặp chuyện không hay ho.
“Tiểu nha đầu kia!” Vân Nhược Hi chỉ vào tiểu cô nương.
Nữ hài tử hướng phía sau nữ tử phấn y bên cạnh nhích lại gần, nữ tử phấn y cho nàng một ánh mắt, nàng thế này mới can đảm tiến lên phía trước từng bước.
“Nói chính là ngươi, tiểu nha đầu, lại đây, tỷ tỷ với ngươi nói chuyện.” Trên mặt Vân Nhược Hi lộ vẻ tươi cười vô hại, tất cả mọi người thói quen bộ dáng Vân Hi trước kia vẻ mặt tội nghiệp, đột nhiên nhìn nàng cười, trong lòng đều sợ hãi.
Tiểu nha đầu đi đến bên người Vân Hi, sợ hãi hỏi,“Tỷ tỷ có việc gì?”
“Ngươi ở phòng nào?” Vân Nhược Hi hỏi.
“Ta là cháu gái Cửu trưởng lão” Tiểu nha đầu đáp.
Cửu trưởng lão? Còn cháu gái?
Xem ra thật sự ai đều dám ở trước mặt Vân đại tiểu thư ta hướng cái mũi lên mặt a! Ỷ vào còn nhỏ, Vân đại tiểu thư ta sẽ không so đo với ngươi sao? Sai lầm rồi!
“Có phải là bà con xa thân thích Vân gia ta?”
Tiểu nha đầu có chút đỏ mặt, nhưng như cũ gật gật đầu.
Mặt Vân Nhược Hi nhất thời thay đổi.
“Tiểu nha đầu, ngươi lại nghĩ ngươi là ai a? Dám ở trước mặt ta trách cứ Vân Tương ca ca, không lớn không nhỏ, một chút quy củ đều không có, tỷ tỷ hôm nay sẽ dạy cho ngươi quy củ Vân gia!” Dứt lời dương tay “Ba!” một bạt tai rắn chắc thật đáp ở trên mặt tiểu nha đầu kia.
Tiểu nha đầu bị đánh nhất thời mộng, bụm mặt nhìn Vân Nhược Hi, vẻ mặt bất khả tư nghị, quên khóc.
“Còn không lui ra! Sáng mai hãy thu thập, nên trở về chỗ nào thì trở về chỗ đó đi! Vân gia không chào đón ngươi!” Vân Nhược Hi không có một chút mềm lòng, nâng thẳng sống lưng, quét nhìn mọi người.
“Tỷ tỷ muốn đuổi ta đi?” Tiểu nha đầu rốt cục ý thức được sự tình nghiêm trọng, bắt đầu khóc lên.
“Chẳng những muốn đuổi ngươi đi, ta còn muốn phụ thân đại nhân đến hỏi Cửu trưởng lão là dạy vãn bối như thế nào, dạy dỗ ngươi thành cái không biết cấp bậc lễ nghĩa như vậy, không hiểu tôn ti!”
Vân Nhược Hi cường thế như vậy làm cho tất cả mọi người kinh sợ, này vẫn là cái người cả ngày nước mắt rữa mặt, hối hận phế thể sao?
Ở thế gia tu luyện gia tộc Vân thị, bởi vì bản thân là trời sinh “Thái Âm phế thể”, Vân Hi cơ hồ bị mọi người Vân gia từ trên xuống dưới khinh thị, ngay cả gia chủ Vân gia cũng không nề hà, thỉnh rất nhiều thượng tiên đến kích hoạt Luân Hải cho nàng, qua hơn mười tuổi, căn bản không có hiệu quả gì, hắn rốt cục cũng buông tha, tính tình Vân Hi nhu nhược tự ti hơn nữa lại không thể tu luyện, làm cho nàng ở Vân gia nhận hết xem thường, gia chủ Vân thị tuy rằng biết một ít, nhưng dù sao Vân Hi không thể tu luyện là sự thật, người không thể tu luyện, chính là trói buộc của gia tộc, hơn nữa mấy năm nay, vì Vân Hi, gia tộc cũng tiêu phí rất nhiều linh dược, hắn cũng không thể lúc nào cũng khắc khắc đều bảo toàn nữ nhi.
Nhưng Vân Hi hôm nay, làm cho người ta rất là giật mình, cư nhiên sẽ mắng chửi người, càng sẽ đánh người!
“Các vị huynh đệ tỷ muội, từ hôm nay trở đi, Vân Hi ta, không còn là Vân Hi như trước đây, người nếu phạm ta, ta sẽ hoàn lại gấp mười lần!” Ánh mắt lãnh liệt đảo qua trên mặt mỗi người, giả khốc ta còn không biết sao?“Các ngươi nhớ kỹ, ta là tiểu công chúa gia tộc Vân thị! Không tha bất luận kẻ nào mạo phạm!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.