Sau khi Vô Giới đại sư rời đi, Nam Y mới nhìn về phía Ngao Liệt một lần nữa.
Ngao Liệt cúi đầu đá vào cục đá, vẻ mặt nhàn nhã thong dong.
“Tuy ngươi làThần, nhưng cũng không có quan liên quan đến Thanh Vụ Sơn, ngươi định khi nào rời đi?”
Long nhãn của Ngao Liệt trừng mắt, giọng điệu không vui: “Ngươi cũng đừng quên vừa rồi là ai giúp các ngươi!”
Nam Y nhíu mày, dường như nghĩ đến cái gì đó, vị Thần đối diện kia liền ôm ngực đắc chí, giọng điệu càng thêm kiêu ngạo: “Nếu không nhờ ta dùng Thần vận ngăn chặn yêu khí của Đào Hề, ngươi cho rằng tên hòa thượng thối kia chỉ nghi ngờ không thôi sao?”
……
“Cho ngươi ở lâu như vậy, ngươi giúp đỡ chẳng phải là nên làm sao!”
Đào Hề không thích thấy ai dám uy hiếp sư phụ nàng, vì vậy giọng điệu cực kỳ không vui.
Ngao Liệt không kiên nhẫn trừng mắt nhìn Đào Hề một cái: “Ngươi câm miệng!”
Đào Hề: Ngươi ********!
Nam Y không muốn để hắn ở lại, nhưng Bắc Tịch lại nắm lấy tay nàng: “Để hắn ở lại đi.”
“hả?” Nam Y khó hiểu, không phải hắn không thích con rồng này sao?
Bắc Tịch cúi đầu nói: “Ở chỗ sư muội có hai gian phòng, vừa khéo để cho hắn một gian, hắn đã có thể áp chế yêu khí trên người sư muội, giữ lại cũng có lợi, Vô Giới đại sư còn ở lại đấy mấy ngày nữa.”
“Được, nghe ngươi.”
Nàng lại véo tay Bắc Tịch, vẻ mặt tin tưởng thuận theo.
Mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ton-nang-cung-chieu-mot-doa-hac-lien-hoa/2891812/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.