Hôm nay, Minh Yên và An Hạ sau khi ăn tối xong thì cùng đi shopping giải khuây. Cô vốn không có hứng thú với việc mua sắm nên ở lại phòng. Nằm mãi trong phòng không biết làm gì nên cô tính ra ngoài đi dạo một chút cho tiêu cơm.
Hít thở khí trời được khoảng 30 phút thì cô trở lại phòng. Khi trở lại phòng, cô thấy cửa mở hé ra một chút, căn phòng ngập tràn trong bóng tối. Lúc tay cô chạm vào nắm cửa thì chợt nhớ rằng, rõ ràng khi nãy cô đã khóa cửa cẩn thận, hơn nữa cô còn để điện trong phòng.
Rút kinh nghiệm chuyện lần trước, cô có một cảm giác không lành về việc này. Giác quan thứ sáu nói cho cô biết mình phải chạy ra ngoài ngay bây giờ. Nhưng không kịp nữa rồi, một bàn tay nắm tóc cô kéo vào phòng.
Cô cố hết sức, với tay bật công tắc đèn ngủ. Với ánh sáng vàng nhạt lờ mờ, cô đã nhìn thấy khuôn mặt của người trước mặt, là bạn trai Minh Yên.
Cô chắc chắn rằng lần này anh ta hoàn toàn tỉnh táo. Cô hét lên:
“Anh muốn làm gì? Lần này không như lần trước đâu, nếu tôi hét lên thì cả toà ký túc xá đều sẽ nghe thấy.”
Anh ta nở nụ cười khinh miệt:
“Em cứ hét đi, hét lên cho mọi người tới đây, cùng tới xem chúng ta đang làm gì. Bọn họ sẽ nghĩ như thế nào đây, nghĩ rằng em đang quyến rũ bạn trai của bạn cùng phòng...nghĩ thôi đã thấy thú vị rồi”
Ngay cả đòn tâm lý như vậy anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-toi-hon-nhan/2830013/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.