Cô tới phòng gặp giáo sư:
“Chào thầy.”
Giáo sư mời cô ngồi xuống:
“Sao rồi, em đã suy nghĩ xong rồi chứ?”
Cô gật đầu:
“Em xin lỗi, em không thể tham gia ạ.”
Giáo sư vẫn cố níu kéo cô:
“Em chắc chứ, dự án nghiên cứu này trước giờ thầy chưa từng mời sinh viên năm nhất đâu.”
Giọng nói cô có chút tiếc nuối:
“Em đã suy nghĩ kĩ càng, hôm nay em tới là để làm thủ tục chuyển trường. Em muốn đi du học.”
Giáo sư cười cười:
“Du học cũng rất tốt, em cũng nên đi du học.”
“Vậy nếu không còn việc gì thì em về trước nhé.”
Cô chào thầy rồi ra khỏi cửa.
Ngoài cửa An Hạ đang bồng chú chó Bông của cô trên tay. Cô dặn dò:
“Cậu nhớ chăm sóc nó kĩ càng nhé, bình thường nó rất kén ăn, cậu ráng chịu đựng tính của nó đó.”
An Hạ thở dài:
“Quan trọng là sợ nửa đêm nó sủa bậy, dì quản lý sẽ phát hiện ra nó. Nhưng mà nể tình tình bạn của chúng mình, mình sẽ cố gắng chăm sóc nó như con của mình.”
“….”
Thật ra không cần đến mức như con của mình đâu.
——————
Trong thời gian dài phải bay đi bay lại giữa hai nước, cô có chút mệt mỏi, chợp mắt trên máy bay một chút. Đến khi lúc máy bay hạ cánh, bánh xe ma sát với mặt đường tạo nên sự rung lắc nhẹ thì cô mới tỉnh.
Chờ tới khi máy bay dừng hẳn cô mới lấy hành lý rồi xuống máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-toi-hon-nhan/2829980/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.