Triệu Đoạt trong mắtlóe ra một tia tàn nhẫn, ngay sau đó, khóe miệng hắn cong lên, lại không có chút nào ý cười. Nữ nhân ngu xuẩn này, lúc này không nên nói ra tâmsự trong lòng hắn, khiêu chiến với kiên nhẫn của hắn.
Hoa TưởngDung cảm nhận được ngón tay của hắn càng ngày càng dùng sức, cơ hồ muốnbóp nát mặt nàng. Nàng chịu đựng đau đớn, lại cảm giác hô hấp có chútkhó khăn, lúc này mới ý thức được bản thân lại phạm một sai lầm ngu xuẩn đến cực điểm, nhưng mà cũng đã muộn, đã thấy sát ý trong mắt TriệuĐoạt. Hắn nghiến răng nghiến lợi mà từ trong miệng thốt ra mấy chữ:“Ngươi muốn chết!, Toàn thân hắn như muốn bốc hỏa. Hắn tức giận đến nỗicác khớp xướng lộ ra màu trắng lành lạnh.
Đinh Lan ngồi ở trêngiường, nhìn thấy tình cảnh trước, trong mắt lóe ra một tia đắc ý. Nànghận Triệu Đoạt hiện tại không bóp chết Hoa Tưởng Dung, đồng dạng làthiếp, nàng hầu hạ Vương gia đã ba năm, trong ba năm này nàng tận tâmtận lực, hầu hạ chu đáo, nhưng dựa vào cái gì nữ nhân này mới vào phủthì có thể ở tại Mai Viên, mà nàng lại chỉ có thể ở chỗ hẻo lánh như lan viên?
“Vương gia bớt giận! Bớt giận a!” Vương công công run rẩygiữ chặt Triệu Đoạt, bộ dáng Hoa Tưởng Dung hơi thở thoi thóp làm hắntoàn thân run rẩy, người đổ đầy mồ hôi lạnh, “Vương gia, ngài nếu giếtchết tân phu nhân thì không kể đến Hoa thừa tướng, nhưng Hoàng Thượngcùng thái phi cũng không biết phải giải thích thế nào a.”
Triệu Đoạtnhíu mày, trong mắt lửa giận càng sâu: “Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-thiep-cua-vuong-gia/182085/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.