Trong đêm tối, Triệu đoạt đứng ở thư phòng nhú mày suy nghĩ bởi vì đứng quá lâu nên đôi chân có chú cảm giác tê dại.
Vương công công lặng bước vào phòng, nhỏ giọng nói: “Vương gia, phu nhân đã hạ sốt, lúc này Tiểu Thúy đang hầu hạ ở bên kia, ngài cũng nên nghỉ ngơi ch sớm.”
Triệu Đoạt lắc lắc đầu, bỗng nhiên nói: “Mấy ngày nay không thấy Trác Ngôn, hiện tại hắn đang làm gì?”
“Hồi Vương gia, lần trước ngài thẩm vấn Trác thị vệ nhưng lại không có xử trí hắn, hắn tự biết mình đã làm sai nên đã tự đóng cửa tự phạt.”
“Ông gọi hắn đến đây, bổn vương có việc tìm hắn.”
Không bao lâu, Trác Ngôn liền theo Vương công công đi vào thư phòng. Hắn vừa thấy Triệu Đoạt, lập tức quỳ xuống cất cao giọng nói: “Tội nhân gặp qua Vương gia.”
Triệu Đoạt nghe hắn tự xưng tội nhân, mà không phải là thuộc hạ, trong lòng có chút ngơ ngẩn. Hắn nhíu mày, nói: “Hoa Tưởng Dung thân bị thương nặng, đại phu nói trong cơ thể nàng có tiềm tàng một loại độc tố, theo ngươi đó có phải là di tâm tán hay không??”
Trác ngôn sửng sốt một chút, lập tức đáp: “Hồi Vương gia, lúc trước sư đệ bắt mạch cho phu nhân, ngoài di tâm tán ra thì không phát hiện bát kỳ loại độc nào khác, bởi vậy đọc trong cơ thể của phu nhân chính là di tâm tán.”
Triệu đoạt gật gật đầu nói: “Sư phụ của chỉ còn thiếu một vị thuốc là mạn tường đằng, loại thuốc này có thể tìm ở đâu?”
Trác ngôn được nghe lời này, mặt lộ vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-thiep-cua-vuong-gia/1521929/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.