Hoa Tưởng Dung bị Triệu Đoạt khiêng trên vai, đầu nàng mơ màng, dạ dày nàng cuộn lại rất khó chịu.
Trong bóng đêm, Triệu Đoạt cứ như vậy khiêng nàng đi về phía trước. Hoa Tưởng Dung im lặng rất lâu nhưng lại sự sợ hãi trong lòng nàng cùng với thân thể lại cảm thấy không khỏe nen hai cái đùi cứ lung tung giãy giụa.
Triệu Đoạt cảm giác được thân thể nàng đang đang dần trượt xuống, ngay sau đó hắn liền nâng nàng cho nàng khỏi rơi xuống. Hành động này càng làm cho Hoa Tưởng Dung sợ hãi, nàng cho rằng hắn muốn đem nàng ném xuống nên lại hét ta và dùng móng tay cào lên lưng hắn.
Móng tay nàng giống như mèo nhỏ cào mạnh lên da thịt Triệu Đoạt. Triệu Đoạt nhịn không được nhíu mày, ngay sau đó đánh vào mông nàng, lớn tiếng nói: “Nàng tốt nhất là nằm yên cho bổn vương, bằng không, bổn vương liền thật sự ném nàng xuống.”
Triệu Đoạt cứ như vậy khiêng Hoa Tưởng Dung đi vào một nơi mà ở Nam Dương Vương phủ ít người biết―― ám phòng.
Mở ra ám phòng đại môn, cây đuốc trên vách tường tự nhiên sáng lên chiếu sáng đường đi, Triệu Đoạt hít sâu một hơi nhìn về phía nơi xa u ám.
Hắn đã thật lâu đã không có tới nơi này, hắn chỉ nhớ người cuối cùng đi vào nơi này là một người tên Tư Không Hầu. Người này là thám tử tình báo của nước láng giềng, trước nay vẫn luôn che giấu tung tích, sau một đêm đột nhập vào vương phủ thì Trác Ngôn bắt được rồi nhốt vào nơi này.
Lúc sau Triệu Đoạt tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-thiep-cua-vuong-gia/1521914/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.