Trác Ngôn giám thị nhất cử nhất động của Hoa phủ chưa bao giờ dám lơi lỏng. Buổi tối hôm nay, hắn lại lén lút leo lên nóc nhà Hoa phủ lại bất ngờ gặp được một người khách không mời mà đến.
Người đó là địch là bạn chưa rõ, Trác Ngôn không dám hành động thiếu suy nghĩ, đành nằm yên một chỗ. Người kia cũng phát hiện được Trác Ngôn, hắn cũng không có bất cứ hành động gì, chỉ xa xa mà nhìn Trác Ngôn.
Hai người đều che mặt nên không biết rõ mặt của đối phương nên hai người cứ như vậy giằng co. Rốt cuộc, người nọ cũng mở miệng nói: “Người tới là ai? Hãy xưng tên ra.”
Trác Ngôn nghe thấy liền phát hiện âm thanh này quen thuộc, hắn mãi suy nghĩ nê không có đáp lại. Người nọ có chút nóng nảy, lại nói: “Huynh đài, là địch là bạn, hãy xưng tên ra!”
“Lạc Vũ?” Trác Ngôn nghe ra người nọ thanh âm cùng chia lìa nhiều năm sư đệ có chút tương tự, rồi lại không dám tương nhận, thử hỏi: “Là ngươi sao, Lạc sư đệ?”
Đối diện người sắc mặt buông lỏng, ngay sau đó thu hồi ám tiễn được giấu trong tay áo, một tay kéo xuống khăn che mặt, kích động nói: “Trác sư huynh, là huynh à?”
Trác Ngôn thấy người đối diện cũng nhận ra mình, nên kéo khăn che mặt xuống. Hai huynh đệ gặp mặt hết sức cao hứng, hai người nằm trên nóc nhà Hoa Phũ nói chuyện cũ:“Sư huynh, mấy năm nay huynh đã đi đâu?” Lạc Vũ vừa quan sát động tĩnh vừa đặt câu hỏi.
“Vương phủ.” Trác Ngôn nhìn chằm chằm mấy bóng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-thiep-cua-vuong-gia/1521911/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.