Ngọt ngào, trừ bỏngọt ngào vẫn là ngọt ngào, hắn rốt cuộc lại tìm về cảm giác trước kia.Triệu Đoạt từng bước một mà bước lên núi giả trong hoa viên, hắn nhìnthấy khắp nơi đều là cảnh đẹp hoàng hôn hật là vu sướng trong lòng.
Từ bấy lâu nay, hắn vẫn luôn vì thái đội của Mi Nhi mà ưu sầu. Có mấy lần, hắn thật hận không thể chạy đến tướng quân đem bắt Mi Nhi lại. Hiệntại, Mi Nhi rốt cuộc đã phát hiện ra điểm tốt của hắn. Nàng đã rốt cuộcnhịn không được, nhìn dáng vẻ vội vàng hôm nay thật làm cho hắn luyếntiếc. Nhưng là, nơi đó chung quy là hoàng cung, chuyện trong rừng câycủa bọn họ vẫn là không thể cho người khác biết được.
Ai, chuyện Mi Nhi phải nghĩ ra biện pháp gì mới được.
Lắc lắc đầu, tạm thời không nghĩ tới chuyện phiền não này nữa. Hắn quayđầu, đập vào trong mắt hắn chính là mảnh đất xanh xanh của Mai Viên.
“Đoạt đoạt” của hắn rốt cuộc có mọc ra chưa? Chắc là sẽ không nhanh như vậyđâu? Nơi đó có thể mọc ra bao nhiêu quả dưa nhỏ? Quả nào mới thuộc vềhắn đây?
Phiền lòng, lại phiền lòng.
Bỗng dưng ngực hắnnhư bị thứ gì đụng trúng, hắn đột nhiên phát hiện, nàng hôm nay khôngcó ra tưới nước. Nàng sao lại không kiên nhẫn như vậy? Nói thế nào đinữa, chính tay nàng đã trồng mảnh dưa này, chẳng lẻ nàng lại không muốntrồng tiếp nữa?
Trong lòng đang thầm suy nghĩ, thì Hoa Tưởng Dung cùng Tiểu Thúy ôm thùng nước chậm rãi mà đi tới. Nàng vẫn ăn mặc đơngiản như cũ, mái tóc đen của nàng tựa như dãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-thiep-cua-vuong-gia/1521905/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.