Môi hắn lạnh như băng, mang theo một chút hương vị của cây tùng làm chongười ta khó có thể ghét bỏ. Nhưng Hoa Tưởng Dung biết rõ hắn là đangdiễn, lại như cũ dùng tay để lau nơi mà hắn đã hôn qua rồi lại thất thần nhìn xe ngựa càng lúc càng xa.
Rốt cuộc không còn nhìn thấy bóng dáng của chiếc xe ngựa, Hoa thừa tưởngnhìn chằm chằm Hoa Tưởng Dung, ý vị thâm trường mà nói: “Xem ra, concùng Nam Dương Vương thật là phuthê tình thâm a.”
Hoa Tưởng Dung cười cười, không nói thêm gì liền cất bước tiến vào cửa lớn của tướng phủ.
Hoa Thừa tướng cũng không có nói thêm cái gì. Ông để cho Hoa Tưởng Dung trở về phòng nghỉ ngơi, lại giữ Tiểu Thúy lại để hỏi một số chuyện. HoaTưởng Dung cũng không quá để ý. Nàng lập tức trở về khuê phòng của mình.
Bày trí của nơi này cũng không có thay đổi gì, chỉ là có thêm một giàn hoalàm bằng gỗ lim. Nàng ngồi ở trước bàn, cầm lên một cuốn 《 Đạo Đức Kinh 》 đang đọc ở trên bàn, tùy ý lật vài tờ lại càng cảm thấy không thú vị.
Hạ nhân bưng tới một bình Minh Tiền Long Tĩnh loại tốt nhất. Nàng nhẹnhàng mà rót ra một ly trà rồi thổi thổi sau đó chậm rãi mà uống.
Bên ngoài vang lên tiếng bước chân, lại thấy Hoa Thừa tướng vội vàng điđến. Tiểu Thúy cùng một đám bà tử đi theo phía sau sắc mặt mọi người đều có chút không tốt.
Hoa Thừa tướng tiến lên một bước rồi ngồi vào cái chỗ đối diện với HoaTưởng Dung. Ông gắt gao nhìn chằm chằm HoaTưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-thiep-cua-vuong-gia/1521893/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.