“Thanh Âm, nàng phải biết rõ bất luận như thế nào nàng cũng không được phép nghi ngờ quyết định của hoàng thượng và thái phi.”
Triệu Đoạt tự cho mình một lý do chính đáng, lông mày đang nhíu chặt cũng từtừ giãn ra nhưng hắn lại không cảm thấy nhẹ nhàng, trong mắt vẫn hung ác nham hiểm như cũ. Hắn không rõ, vì cái gì sự phòng ngự trong lòng đangdần dần sụp đổ.
Triệu Đoạt sau một hồi tức giận sau đó liền rời đi với vẻ mặt không vui, trong phòng chỉ còn có mùi rượu chưa tan.
Không cam lòng,thật không cam lòng.
Thanh Âm nằm trên mặt đất run rẩy không thôi. Vương gia đã đã lâu không tớitrúc viên, đã lâu không sủng hạnh nàng, chỉ thiếu một bước nữa là nàngcó thể cùng Vương gia ân ái triền miên, mà chuyện tốt như thế lại chỉ vì một chuyện nhỏ mà tiêu tan.
Đều tại nàng ta, đều tại tiện nhânkia, nếu không có tiện nhân kia nàng sẽ không oán trách Hoàng Thượngcùng thái phi, nàng sao có thế bị Vương gia quở trách?
Nữ nhân đê tiện kia, hãy chờ đấy.
Thanh Âm càng nghĩ càng giận, không phát giác ra móng tay đã cắm sâu vào lòng bàn tay.
Triệu Đoạt tâm phiền ý loạn mà rời đi Trúc viên. Hắn lại không đi các nơikhác mà lại trở về Thanh Hiên Các của mình. Vương công công đúng lúcbưng lên một ly trà, xong việc lại không lui xuống làm như có vẻ cóchuyện muốn nói mà lại không nói.
Triệu Đoạt đảo mắt qua, lạnh nhạt nói: “Vương Hoàn, ngươi còn có chuyện gì sao?”
Vương công công rùng mình, cuối đầu nhỏ giọng nói: “Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-thiep-cua-vuong-gia/1521887/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.