Chúa Quỷ vừa đi vừa ăn thịt xiên , vừa tìm hỏi đường tới núi hiền nhân ở nơi nào . Đoạn đi qua một khu chung cư vắng vẻ người đi lại , thì thấy một gã ăn xin rách rưới đáng thương , đang lê lết bò mà cắm lên một ngọn giáo có ghi dòng chữ " Bói quẻ , bói xu , xem tướng " , rồi dựng lên một chiếc bàn gỗ bị mục rữa .
Nhìn qua thì thấy lão có vẻ gầy gò yếu ớt , nhưng với ma nhãn tinh tường của ma tộc , Chúa quỷ nhận ra cốt cách của người này không tầm thường , tuy hai chân bị tật nguyền nhưng nếu không ẩn tu vi ,người này ít nhiều cũng ở mức " Vương đồ " . Một con người có tu vi vương đồ , thật sự rất hiếm , chưa kể người này còn bị tật nguyền . Chúa quỷ có chút hứng thú với lão ăn xin kia , liền đi tới định thăm dò vài câu xem người này có thân phận thế nào .
Chúa quỷ đứng trước mặt lão ăn xin, hỏi :
" Lão có biết bói toán không ? "
Lão ăn xin có chút vui mừng đáp lại bằng bốn câu thơ :
" Tung hoành ngang dọc bốn phương
Sẻ ngang trời đất chốn nhân dương .
Nhân dương không nhận , nhìn không thấu
Thiên ma nhân tộc nhị từ đâu ? "
Chúa quỷ nghe xong giật mình , lập tức tỏa ra sát khí nhắm tới lão ăn xin , rồi gặng hỏi :
" Làm sao ngươi biết ? "
Luống sát khí này chỉ có lão ăn xin cảm nhận được ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-thien-huu-luan/1816263/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.