Chương trước
Chương sau
- Đi nào...!
Thần Vũ nói xong liền phóng đi, nhưng hắn lẫn vào trong đám người. Ẩn giấu đi khí tức của mình. Đó là kế hoạch Tiểu Nguyên bảo hắn. Khi vào Thanh Sơn Lâm đột phá là chuyện tất yếu, sau đó mới bắt đầu việc săn bắt, càng lấy nhiều ma tinh càng có lợi cho hắn sau này, cũng không cần nộp hết, chỉ cần trong nhóm năm mươi người là được, Thần Vũ hắn không cần Trung giai võ kỹ, dù sao đã có Loạn Dương Quyền, hơn nữa chỉ cần thành đệ tử thì sẽ được vào tàng thư các chọn pháp kỹ cho mình, vẫn là không nên quá thu hút.
Đám thí sinh lao ra khỏi Ngũ Đại Gia Thành, đến trước Thành Sơn Lâm liền ai nấy dùng hết tốc lực phân tán đi khắp nơi. Ai cũng biết những lúc thế này ẩn giấu mình mới là tốt nhất. Thần Vũ cũng không ngoại lệ.
Đợt khảo hạch thứ ba này có phạm vi 300 dặm, trong khoảng 15 ngày thời gian. Càng vào sâu Ma thú càng mạnh hơn. Cho nên nếu chưa thể có thực lực Thần Vũ hắn không hề muốn vào sâu. Nhưng nếu ở ngoài thì sẽ bị phát hiện, thậm chí đột phá thất bại vì bị quấy nhiễu.
Nên hắn liền đánh cược một lần xông vào nơi sâu khoảng 200 dặm. Với khoảng cách đó cùng lắm là gặp được Lục tinh và Thất Tinh ma thú mà thôi.
Thần Vũ hắn cũng muốn tìm lại hang động trước đó khi trốn vào Thanh Sơn Lâm. Nhưng Tiểu Nguyên báo cho hắn một tin làm cho hắn hụt hẫn, lúc Thần Vũ đột phá không mấy đã làm sập cả hang động rồi. Làm hắn phiền muộn không thôi.
Nên chỉ còn cách là tìm một chỗ khác, nếu là một hang động càng tốt.
- Thạch Cự Sơn kia có lẽ cũng trong phạm vi 300 dặm này a !!
Tiểu Nguyên bỗng nhiên thốt lên như vậy làm Thần Vũ hắn cước bộ chậm lại. Thần Vũ bỗng nhiên ngưng trọng nói.
- Nếu như hướng đi không lệch, có lẽ chúng ta nên tốn một phen kiểm tra !
Thần Vũ hắn cũng vô cùng lo lắng nếu như đám người đó vô tình thấy được mặt Thần Vũ hắn thì lại khó rồi.
- Ta biết ngươi đang nghĩ gì, bất quá ngươi hãy tin tưởng ta. Bọn chúng không thể biết ngươi đâu, dù chúng có trở về được thì tạm thời bọn chúng cũng sống không khá giả.
Thấy Thần Vũ lo lắng Tiểu Nguyên hắn liền lên tiếng trấn an để Thần Vũ tập trung vào vòng khảo hạch. Tiểu Nguyên rất tự tin bởi vì khi đó mượn nhờ cơ thể Thần Vũ hắn đã sử dụng một cách để che đi khuôn mặt.
Thần Vũ nghe Tiểu Nguyên trấn an cũng đành hạ xuống tạm thời bỏ qua tập trung phóng đi nhanh về phía trước. Đi khoảng thêm hai canh giờ cuối cùng hắn cũng đã tiến vào được gần 200 dặm.
Đang muốn đi tiếp để tìm kiếm chỗ để tu luyện thì hắn nghe thấy tiếng đánh nhau ở đâu đó. Thần Vũ hắn cũng muốn đi nhanh lắm nhưng có lẽ tật nhiều chuyện của hắn từ khi biết nói đến nay không thể bỏ được. Cuối cùng hắn vẫn đi qua xem. ( Nhiều chuyện ai chả có :3 )
Thần Vũ nhảy lên và đáp ở trên một cành cây cách chỗ xảy ra tiếng động không xa. Hắn im lặng và thu liễm khí tức hết sức có thể để quan sát.
Bên kia đúng là tiếng đánh nhau nhưng là của một đám người với một đám hắc lang. Trông vô cùng chật vật.
Quan sát kĩ Thần Vũ liền kinh ngạc, không ngờ vận khí tụi này đúng là xui xẻo. Quay quanh đám người đó không phải đám hắc lang dễ đối phó mà là Thiết Sát Lang. Đám Thiết Sát Lang này vô cùng kinh khủng. Mỗi con thôi cũng là Lục Tinh Ma thú thực lực đối đầu Luyện Mạch cảnh Nhị trọng hơn nữa chúng còn đi theo đàn, dù không đông nhưng vẫn là mỗi nguy hại.
Sức phòng thủ của Thiết Sát Lang phi thường cao, đừng nói Tam trọng thậm chí tứ trọng Luyện Mạch cũng chưa chắc hạ được phòng thủ của chúng.
Không chỉ vậy, còn một điều đáng sợ của bọn chúng mà hầu hết ai cũng thấy chật vật. Đó là bản tính hung sát của chúng. Tính của bọn chúng rất kì lạ, dù là con mồi hay chính đồng loại bị thương, chỉ cần có mùi huyết tanh sẽ kích thích bọn chúng. Tốc độ hay cả sức tấn công đều cao hơn. Bởi vậy khi đối đầu với chúng thượng sách là " đánh nhanh, thắng nhanh".
Đám người kia khoảng bảy người nhưng đám Thiết Sát Lang tận 15 con. Trong đàn Thiết Sát Lang đi săn luôn luôn có con dẫn đầu ta gọi nó là Thiết Sát Lang Vương, nhưng tại đây Thần Vũ không hề thấy Lang Vương. Ai biết được nó sẽ núp ở đâu chứ.
Xem ra đám người này thật là xui tận mạng. Thần Vũ nhìn theo cách ăn mặc lụa gấm cao cấp có lẽ cũng là đến từ một thành trì lớn, thuộc gia tộc cũng không nhỏ lập thành một đội. Có lẽ trước khi bước vào Thanh Sơn Lâm này họ chưa từng tìm hiểu nên mới dẫn đến cớ sự này.
Lúc này Thần Vũ cử động, ý của hắn cũng không hề muốn dây dưa vào đám Thiết Sát Lang này nên hắn là muốn đi. Nhưng cùng lúc đó tiếng một cô gái vang lên trong đám người làm Thần Vũ đứng lại.
- Là ai ? Xin hãy giúp chúng tôi. Nếu được chúng tôi sẽ trả đủ phần thưởng.
Một cô gái với khí chất vừa thanh lịch vừa mạnh mẽ đang chiến đấu lại có thể còn tâm tư đi để ý xung quang. Thần Vũ lúc này cũng rất đau đầu, cô gái này không biết là nhạy cảm hay là cô ta đã biết mình tới từ đầu mà phát hiện ra nhanh như vậy.
Tên nàng ta là Võ Linh Tố cùng một đám người kia đến từ Bích Hoành Thành. Gia tộc nàng mặc dù không lớn nhưng cũng có tiếng. Gia tộc nàng lấy võ để sống nên từ khi năm tuổi nàng đã học võ. Dù cảnh giới hiện nay chỉ là Luyện Mạch nhất trọng đỉnh phong nhưng căn cơ của Linh Tố cực kỳ vững chắc.
Khả năng đối đầu Tam trọng vẫn có thể trở lui. Kinh nghiệm chiến đấu cũng dày dặn nên khá nhạy bén, nhưng Thần Vũ đã ở trên một cành cây một thời gian như vậy mà nàng mới phát hiện. Đối với nàng đây như là cộng rơm cứu mạng.
- Hahahaaa ! Muốn tránh phiền phức nhưng phiền phức tự tới.
Tiểu Nguyên cuồng tiếu cười lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.