Tô Chỉ Hề vừa thưởng thức rượu đỏ, vừa thu khuôn mặt tươi cười miễn cưỡng của Tô Liên Hề vào trong mắt.
Cô em gái này có bao nhiêu hư vinh, Tô Chỉ Hề hiểu hết, chỉ sợ trong lòng Tô Liên Hề đang âm thầm xem thường Ninh Dịch Thần.
Vốn dĩ Ninh Dịch Thần không phải kiểu người kiêu ngạo và bá đạo. Nếu không, quản lí không thể đắc tội với Hách Kính Nghiêu, chẳng lẽ lại dám đắc tội thiếu gia nhà họ Ninh sao?
Chỉ có điều bởi vì Ninh Dịch Thần là người khá dễ nói chuyện thôi.
Anh ta vẫn luôn là người tốt, nếu không lúc trước cũng sẽ không xả thân cứu người.
Nghĩ tới đây, đột nhiên Tô Chỉ Hề cảm giác được hai mắt hơi chua xót.
Vì sao một người tốt như vậy, lại yêu Tô Liên Hề? Nếu lúc tỉnh lại anh ta không ở cùng một chỗ với Tô Liên Hề nhanh như vậy, thì dù anh ta không tin tưởng cô, cô cũng sẽ nghĩ ra biện pháp để anh ta biết chân tướng.
Chỉ tiếc, sau vài ngày ngắn ngủn, anh ta đã ở bên Tô Liên Hề, dập tắt mọi hi vọng của cô.
Đột nhiên Tô Chỉ Hề cảm thấy khó thở.
Cô mạnh mẽ đứng lên: "Con đi đây."
Lúc này đây, không ai ngăn cản cô, ngay cả Tô Quốc An cũng không mở miệng, chỉ nhìn cô bằng ánh mắt phức tạp, cùng với....chai rượu đỏ mà cô ôm đi.
Đi ra khỏi phòng, Tô Chỉ Hề thở phào nhẹ nhõm.
Cô ôm chai rượu đỏ trong ngực. Chai rượu cũng còn hơn nửa, cô muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-the-rat-ngot-ngao-ong-xa-dung-qua-hu/3230331/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.