Edit: Cinis
Beta: LP
Ban Dục vốn đã tính toán xong cả rồi, chỉ cần năm mươi ký trân châu được đưa tới thì y sẽ đi tìm Phượng Dương cầu hôn luôn. Y muốn cho Phượng Dương biết, y là người đàn ông mạnh mẽ nhất, đáng tin cậy nhất trên thế giới này. Ai ngờ lão Lưu còn không đáng tin bằng Thừa Tướng Rùa. Cái thứ trân châu rách nát gì không biết? Rõ ràng là lừa đảo!
Ban Dục đập nát cái đèn lên mặt bàn rồi hùng hổ rời khỏi quán trà.
Lão Lưu sợ hãi vội vàng chạy theo y.
Phượng Dương cũng không biết lão Lưu đã vô tình kéo dài thời gian Ban Dục đến tìm cậu. Lúc trước cậu còn nghĩ Ban Dục có tới trường học chặn đường cậu hay không, nếu Ban Dục đến thì cậu sẽ hỏi ngày sinh tháng đẻ của Ban Dục rồi nhờ Tướng quân Vạn Hướng ở Địa phủ điều tra xem y là chủng loại nào. Vậy mà Ban Dục lại không tới.
Sau tiết tự học buổi tối, Phượng Dương xách Hoa Thành đi ra ngoài tìm một phòng khách sạn nhỏ, một đêm bốn mươi tệ. Trong phòng ngoại trừ một cái giường đôi và một cái tivi nhỏ ra thì chẳng còn gì nữa. Một chủ một tớ nghỉ ngơi tạm một đêm ở đây, ít nhất còn có thể duỗi chân ra ngủ. Ngày hôm sau, Phượng Dương thay đồng phục mới mua rồi tới trường học từ rất sớm.
Phần lớn học sinh ngoại trú của trường thực nghiệm số một đều ăn sáng ở trường học. Bình thường họ đều rủ nhau cùng tới nhà ăn sau khi học xong tiết tự học buổi sáng. Lúc trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-the-nam-duong/188696/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.