Núi Cửu Dương dựng thẳng tận trời, quanh năm sương mù lượn lờ, đứng từ dưới chân núi nhìn lên cao, không thấy đỉnh núi đâu, thế gian gọi nó là núi tiên. Sáu trăm năm trước, một cao nhân tu đạo đến đây sáng lập phái Cửu Dương, cho nên ngọn núi có tên là núi Cửu Dương.
Phái Cửu Dương là thánh địa tu luyện tiên đạo, mười năm nhận đồ đệ một lần, nhưng mỗi lần chỉ nhận chín đệ tử.
Đối diện với núi Cửu Dương cũng là một ngọn núi tiên, tên là núi Mặc Trúc. Núi Mặc Trúc hiểm trở dựng đứng còn hơn cả núi Cửu Dương, dù có là đệ tử phái Cửu Dương tu luyện đạo pháp trăm năm cũng phải ngần ngại trước nó.
Ngọn núi này hiểm trở, nhưng ở nơi mây mù trên cao thì giống y như tiên cảnh chốn nhân gian, suối chảy róc rách, trúc xanh như biển, hoa dại đầy đất, bướm trắng thành đàn.
Một bóng người màu lam trèo lên đỉnh núi, hai tay mượn lực, thân thể lộn vòng trên không trung, hai chân đứng vững trên mặt cỏ. Mấy con bướm trong bụi hoa xông đến bay vòng quanh hắn.
Hắn là đệ tử Từ Thương của phái Cửu Dương, đã tu luyện gần tám mươi năm trên núi Cửu Dương, hiện giờ đã có chút thành tựu, hiểu chút ít tiên pháp, ngoại hình vẫn trẻ trung giống người hai mươi tuổi như trước lúc hắn vào môn phái.
Gió mát thổi nhẹ, trong rừng trúc có tiếng đàn trong trẻo truyền ra, bóng người màu lam dùng đạo pháp bước đi thật nhanh, mang theo một luồng gió mát, khiến cho rừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-the-kim-sinh-chi-thai-tu-phi/2186060/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.