Không lâu sau, lại có người gõ cửa.
Mục Cẩm thuận miệng bảo đi vào, cửa được đẩy ra từ từ. Một nam tử mặc trung đan hồng nhạt đứng ngoài cửa, mái tóc đen để xõa trên vai, cổ áo mở rộng, lộ ra xương quai xanh trắng ngần. Bên dưới trung đan, dường như không mặc gì hết, chân trái thon dài trắng bóc như ẩn như hiện ở chỗ xẻ trên áo ngoài.
Người này dù đẹp, nhưng lại mang vẻ nữ khí.
Nam tử mặc y bào hồng nhạt kia đi vào trong phòng, đến trước mặt Mục Cẩm, nói: “Phù Xuân tham kiến Thái tử điện hạ.”
Ngay cả trong giọng nói cũng có vẻ lẳng lơ.
Mục Cẩm hơi chau mày: “Ai bảo ngươi tới?”
“Là Lưu đại nhân.”
“Hắn nói gì với ngươi?”
“Lưu đại nhân nói mấy hôm nay điện hạ bôn ba mệt nhọc, dặn Phù Xuân hầu hạ điện hạ cho tốt.”
Mục Cẩm đỡ trán, hiện giờ chắc tất cả người trong thiên hạ đều nghĩ hắn có ham thích đoạn tụ. Hắn không thích nam nhân, nhưng người này là do Thứ sử Linh Châu sắp xếp, dù thế nào Mục Cẩm cũng phải nể mặt.
Khi Mục Cẩm nói chuyện cũng không thèm nhìn hắn: “Biết xoa bóp vai không?”
“Biết.”
“Vậy xoa bóp vai cho bản cung.”
“Vâng.” Phù Xuân đi vòng ra phía sau Mục Cẩm, giơ tay lên xoa bóp đúng tiêu chuẩn. Mục Cẩm cầm sách đọc tiếp, nhưng trên cơ thể của nam tử phía sau có một mùi hương nồng đậm, làm hắn hơi phản cảm.
Trên người Mạch Sương cũng có một mùi hương thoang thoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-the-kim-sinh-chi-thai-tu-phi/2186028/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.