Đi tới cửa, Trần bá với khuôn mặt tươi cười dẫn đạo trưởng Lý Thâm của Lăng Vân quán đi vào.
Mạch Sương nhìn thấy Lý Thâm, kinh ngạc nói: “Sư huynh, sao huynh đến đây?”
Lý Thâm nói: “Mấy hôm nay ta đến kinh thành làm việc, đúng lúc nghe nói cha đệ gặp chuyện nên thuận đường đến thăm đệ một chút.” Nhìn sắc mặt Mạch Sương, hắn thuận miệng hỏi: “Đệ không sao chứ?”
Mạch Sương nói: “Ta rất tốt.” Lại nói ngay: “Đây không phải chỗ nói chuyện, tìm chỗ khác ngồi xuống từ từ nói.”
Lúc này Trần bá lên tiếng: “Thái tử phi, lão nô đã cho hạ nhân chuẩn bị trà nóng, mời đạo trưởng vào trong ngồi.”
Viên Ngọc Chi lại xuất hiện ở cửa, vốn dĩ định tận mắt thấy Mạch Sương rời khỏi phủ Thái tử, lại nghe thấy Trần bá muốn mời hai người vào: “Trần bá, ông già rồi nên hồ đồ à, rõ ràng vừa rồi người trong cung đã đến đây truyền thánh chỉ phế bỏ Thái tử phi, cũng trục xuất hắn khỏi kinh thành rồi. Ông còn muốn mời người này vào trong phủ, chẳng lẽ muốn chống lại thánh chỉ?”
Lý Thâm nghe xong, sắc mặt biến đổi, quay sang nhìn Mạch Sương vẫn rất bình thản: “Đây là sự thật?”
“Đương nhiên là sự thật rồi!” Viên Ngọc Chi khoanh tay trước ngực, nhướng mi lên. “Thánh chỉ mà còn là giả được sao?”
Đến cả Lý Thâm đã tu tập đạo pháp hơn chục năm cũng không thể nhịn nổi khi thấy Mạch Sương bị nữ nhân kia ức hiếp như vậy, hắn nhìn Mạch Sương chằm chằm: “Ta đang hỏi đệ!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-the-kim-sinh-chi-thai-tu-phi/2185972/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.