Ánh mắt Chung Ly Thiệu biến thành vẻ thương tiếc: “Có đau không?”
“Ngươi muốn đánh thì đánh ta, đừng làm chàng bị thương.”
“Sao, ngươi đau lòng cho hắn?”
Mạch Sương không nói, coi như là thừa nhận.
Chung Ly Thiệu cong khóe môi: “Nếu muốn bản cung không làm hắn bị thương, ngươi đáp ứng bản cung một điều kiện.”
“Nói.”
“Sau này đi theo bản cung, dù bản cung không hạ thuốc cho ngươi, ngươi cũng phải ngoan ngoãn phục tùng bản cung, giống như ngươi làm với tên Thái tử hèn nhát kia.”
Mục Cẩm liều mạng giãy dụa, ra sức lắc đầu. Mạch Sương hơi nghiêng đầu, nhìn Mục Cẩm lắc đầu liên tục.
Chung Ly Thiệu quay mặt Mạch Sương lại: “Hiện tại ngươi nên nhìn bản cung.”
“Dưa xanh hái không ngọt, điều đó, ngươi không thể không hiểu.” Mạch Sương nói.
“Thế nhưng dưa xanh, ở chỗ bản cung, mới là ngọt nhất.” Chung Ly Thiệu cười, cúi đầu xuống, cách Mạch Sương cực gần. “Ngươi không đáp ứng cũng không sao cả, dù sao ngươi cũng đang nằm trong tay bản cung, bản cung muốn làm thế nào thì làm thế đó.”
Nói xong, đang định hạ một nụ hôn trên môi Mạch Sương, Mạch Sương vội vàng quay mặt tránh đi, Chung Ly Thiệu rơi vào khoảng không.
“E lệ như vậy làm gì.” Chung Ly Thiệu thổi hơi nóng vào cổ Mạch Sương, âm hiểm cười nói. “Ngươi nói xem, nếu bản cung và ngươi điên loan đảo phượng ngay trước mặt tên Thái tử hèn nhát kia, hắn sẽ phản ứng thế nào?”
Nghe vậy, Mục Cẩm giãy dụa mạnh hơn, trên trán toát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-the-kim-sinh-chi-thai-tu-phi/2185951/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.