Bảy tám tướng sĩ trên cấp thượng úy đứng vây quanh bàn một vòng, Mục Cẩm đứng giữa chỉ vào bản đồ địa hình trên bàn, nói: “Số lượng quân ta là mười hai vạn, hai vạn ở lại trông coi quân doanh, bảo vệ lương thảo, đề phòng quân địch có trá. Mười vạn binh còn lại chia làm ba đội, đội một bảy vạn theo bản cung tấn công chính diện, dẫn quân địch ra ngoài giao chiến tại đây. Một vạn theo Trần tướng quân tập kích doanh địa quân địch, vì không biết số binh lính trông coi doanh địa của địch ít nhiều thế nào, nên đừng giao phong chính diện, chỉ cần phóng hỏa đốt trại, chặt đứt lương thảo là được.” Mục Cẩm chỉ vào một hẻm núi, nói: “Hai vạn binh cuối cùng theo Diệp phó tướng mai phục tại đây, nếu địch muốn rút binh, thì giết cho chúng không còn một mảnh giáp.”
Diệp Chuẩn nói: “Nếu lúc đó hai quân giao chiến, quân địch chiếm thượng phong thì phải làm sao?”
“Nếu là thế, ngươi hãy dẫn binh thay đổi trận địa, đến đây trợ giúp. Tập kích từ phía sau, đúng lúc có thể khiến chúng trở tay không kịp.”
“Mạt tướng hiểu.”
Mục Cẩm nhìn mấy tướng sĩ có mặt một lượt: “Chư vị còn gì muốn nói không?”
Trần Tư Trúc ôm quyền nói: “Kế sách của điện hạ tuyệt diệu, mạt tướng không còn gì để nói.”
Diệp Chuẩn cũng nói: “Không ngờ điện hạ mới ra sa trường không lâu đã có thể nghĩ được kế sách chu toàn như thế, mạt tướng không thể không bội phục.”
Mục Cẩm cười, nhìn sang Mạch Sương bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-the-kim-sinh-chi-thai-tu-phi/2185947/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.