Tô Triệt cảm thấy hai ngày nay Hàn Vũ hình như đặc biệt cơ khát, có cơ hội liền đem người lên giường, cậu kháng nghị nhưng không có hiệu quả, mãi đến tối nay hắn “ăn” no rồi mới nói: ngày mai hắn phải đi công tác ở Mĩ, có lẽ nửa tháng cũng chưa về, nghĩ đến nữa tháng không được ăn mỹ vị là cậu, đành phải tranh thủ ăn thật no trước khi đi thôi.
Tô Triệt không còn gì để nói, chỉ đành miễn cưỡng tự an ủi: dù sao Hàn Vũ cũng không muốn ra ngoài ăn vụng a.
Kỳ thật đối với Hàn Vũ, trong lòng Tô Triệt luôn có chút nghi ngờ, tình cảm của hai người đến quá nhanh, cuộc sống chung lại quá ngọt ngào khiến cậu nghĩ đến mấy thứ như “củi khô lửa bốc”, “oanh oanh liệt liệt” linh tinh đều chỉ tồn tại một thời gian ngắn.
Tô Triệt không thích tình cảm như vậy, tình yêu trong lòng cậu vẫn là loại tình cảm lâu dài, hai người bình bình đạm đạm mà qua một đời, không cần nhiều tình cảm mãnh liệt như vậy, mỗi một tư vị đều thấm sâu vào lòng, có thể không hoàn toàn là ngọt ngào, sẽ có chút cay đắng nhưng lại có thể chầm chậm dùng cả đời để cảm nhận.
Nhưng đối với Hàn Vũ, Tô Triệt không thể nắm bắt, cậu không rõ mình vì sao lại yêu hắn___ bọn họ bắt đầu cũng không tốt đẹp lắm, hơn nữa còn có một loại cố chấp không rõ với đoạn cảm tình này, không muốn buông tay, bất luận có lo sợ bất an thế nào cũng không muốn buông tay.
Có lẽ thật sự giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-the-dich-ai/23653/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.