Mỗi ngày đều có thể nhìn thấy cậu đỏ mặt vì bị mình trêu chọc;
Mỗi ngày đều có thể nhấm nháp đôi môi mềm mại ngọt ngào của cậu;
Mỗi ngày đều có thể trên da thịt trắng nõn của cậu lưu lại dấu vết của chính mình;
Mỗi ngày đều có thể ôm cậu, nhìn thần sắc mê ly của cậu, nghe tiếng cậu rên rỉ đầy áp lực;
Mỗi ngày đều có thể……
100172_650.
Nhìn thấy chiếc xe màu đen có rèm che lóe sáng trước cổng trường, Tô Triệt cảm thấy thực đau đầu.
Tô Triệt là giảng viên của trường Đại học A, tuy rằng còn trẻ nhưng cũng rất có danh tiếng trong lĩnh vực học thuật, vì thế Đại học A cũng không keo kiệt mà phân phối ký túc xá trường học cho cậu. Có điều ký túc xá nhân viên không ở trong khuôn viên trường mà ở sát bên cạnh trường, muốn về ký túc xá phải đi ra cổng phía đông, thế cho nên Tô Triệt mỗi lần đều bị ai đó “chận” ở cổng trường.
Ai đó không phải ai khác, chính là Hàn Vũ kia.
Tô Triệt không rõ, Hàn Vũ có công ty lớn cần để ý như vậy hẳn là phải bề bộn nhiều việc mới đúng, vì sao đối phương luôn canh trước cửa trường học, đưa mình đi ăn cơm tối, sau đó…… Tô Triệt nhớ tới mỗi lần đều bị Hàn Vũ bắt cóc sau đó sẽ làm chuyện gì, mặt không khỏi đỏ lên.
“Đang nghĩ gì vậy? Mặt đều đỏ hết lên rồi, có phải là nghĩ chuyện gì xấu hay không?”
Thanh âm trêu chọc của Hàn Vũ vang lên, không biết từ khi nào Hàn Vũ đã chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-the-dich-ai/23648/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.