Nhìn nét mặt nghiêm túc của Thời Kính Chi, khí chất tàn bạo bắt đầu tản ra từ xương cốt Doãn Từ.
Ban đầu, sự dò xét của Thời Kính Chi mang theo cảm giác áp bức khó tả, sau đó cảm giác này biến đổi thành nửa đề phòng nửa tò mò. Hiện tại, Thời Kính Chi đã vứt bỏ hết thảy phòng bị, hòng quang minh chính đại mà khiêu chiến Doãn Từ.
Như thể thú dữ xòe móng vuốt, rồi lại cố tình thu bớt vuốt nhọn về.
Doãn Từ không ghét loại thăm dò ấy, chút ít bài xích duy nhất của y đã tan thành mây khói theo suy nghĩ "đối phương chín phần mười là nhóc câm". Quái thật, y nghĩ. Dường như quan hệ giữa họ không thay đổi bao nhiêu so với những ngày đầu bái sư.
Đều đối tốt với nhau, đều không câu nệ lễ giáo, vậy mà giờ đây y lại có cảm giác an lòng kỳ lạ.
"Phải biết tất cả? Vậy thì cũng khó đấy."
Doãn Từ thoải mái đối mặt với khí thế của Thời Kính Chi. Y cố tình áp sát đối phương, giọng nói ngậm cười.
"Sư tôn, chi bằng chúng ta đọ một lần, xem ai dò ra ngọn nguồn của đối phương trước xem sao?"
Thời Kính Chi lập tức nhận lời: "Hứa rồi đấy nhé."
Qua một hồi lâu, có vẻ bỗng thấy hứa suông thì thiệt quá, thế là Thời Kính Chi lại nói: "A Từ này, nếu đã đọ sức với nhau thì cũng phải cược cái gì đấy mới thỏa chứ."
Doãn Từ: "..." Diêm Bất Độ đúng là một đầu tàu gương mẫu.
"Sư tôn muốn cược cái gì?"
"Hay thế này đi, nếu ta tìm ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-than/528269/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.