Tạm thời sư phụ chưa nhập ma, mà đồ đệ cũng chưa si cuồng. Thời Kính Chi nén giận, đến cả lúc bước vào cấm địa đen ngòm mà cũng không thèm nắm tay Doãn Từ.
Vừa phòng bị vừa lắng nghe tiếng bước chân run lập cập của đối phương, Doãn Từ cảm thấy sự phòng bị của mình có thiên hướng làm to chuyện.
Hiện giờ y không muốn hỏi sư phụ gà mờ có thân thế ra sao nữa, mà y muốn biết sư phụ gà mờ là cái thứ gì hơn.
Hai người tiếp tục bước cách nhau một bước trong bầu không khí gượng gạo, không ai nói một lời.
Cấm địa về đêm không một tia sáng, biện pháp chiếu sáng lại không bằng quỷ mộ. Thềm đá dưới chân bám chi chít rêu xanh khiến con đường trở nên trơn trượt vô cùng. Doãn Từ mượn được đèn lồng chỗ người dân mà đi đứng cũng phải cẩn thận đủ đường, huống hồ là một đứa trẻ. Không biết cô bé đã nhắm mắt xuống đây như thế nào.
Diễn kịch cũng phải diễn tròn vai, Doãn Từ nép sát vách đi, đi một bước lại dừng một bước.
Các gian đá hầu như đã hoàn toàn trống rỗng, cùng lắm là còn mấy mảnh quần áo dư thừa, hoặc là vàng bạc trang sức. Không nói đến thi thể, ngay cả xương cốt họ cũng không nhìn thấy mẩu nào.
Lần đưa tang trước đấy có quá nhiều người, thành ra hai người không có cơ hội quan sát cẩn thận. Hôm nay nhìn mới thấy, ngay cả con đường người giấy cũng có sâu có chuột, vậy mà cấm địa lại không có lấy nửa con.
Không biết là do không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-than/528243/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.