Yêu quái ngỗng- Bạch gia vừa đi vòng vòng vừa kêu oang oang mấy tiếng. Nó ưỡn ngực ngẩng đầu, cặp mắt lớn chừng hạt đậu tỏ ra nghiêm nghị của nó quét tới quét lui trên người hai thầy trò phái Khô Sơn.
Nếu ánh mắt biết chửi người, Doãn Từ nghĩ bụng, thì mình đã bị xốc mười tám đời tổ tông lên mà chửi. Thời Kính Chi bên cạnh lùi nửa bước, tâm trạng cũng không khá hơn là mấy.
Tô Tứ luống cuống lôi một chậu rau ra, Tô Tứ mới dời mắt cạp đồ ăn.
"Ta nhặt được Bạch gia ở kế cận Vĩnh Thịnh, nó đi theo ta quen rồi, nên ta cũng tiện tay nuôi. Trực giác của nó rất mạnh, cứ hành động theo nó là giữ được mạng."
Nhìn Tô Tứ vuốt ve con ngỗng lớn, Doãn Từ cảm thấy hơi khó nói thành lời.
Thôi rồi, bây giờ đã có đủ cả xem bệnh, xem bói, nấu cơm và bán đồ ăn. Mai mốt bọn họ có thể thống trị đường phố.
Có vẻ ý thức được mình bị liệt vào danh sách "đồ ăn", Bạch gia lại quay đầu lườm nguýt. Mà phạm vi lia mắt của nó không chỉ có mình Doãn Từ, xem ra Thời Kính Chi cũng đang suy nghĩ vấn đề tương tự.
Lần đầu thầy trò phái Khô Sơn đồng tâm, hai người một ngỗng yên lặng đối đầu.
Tô Tứ liền đẩy cái chậu của Bạch gia đi một chút, đoạn giằng đồng xu sơn quỷ trên cổ xuống ném cho Diêm Thanh.
Diêm Thanh tiếp lấy: "Nói lại nhớ, đồ ngươi để lại đủ rồi cơ mà, sao còn lấy nó?"
"Tại cái này trừ tà chứ sao. Chưa kể ngộ nhỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-than/528236/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.