Doãn Từ thật sự tò mò.
Y biết Thời Kính Chi thông mình, tuyệt đối không thể khinh thường. Y cũng biết nói nhiều lỗi sẽ toạc ra, bản thân nên ném ống khói rồi rời đi ngay mới đúng. Với sức mạnh hiện giờ thì Thời Kính Chi hoàn toàn không ngăn y được.
Nhưng y quá tò mò- Thời Kính Chi đã để lại dấu hiệu gì trên người y? Và hắn có thái độ thế nào với tên đồ đệ "Doãn Từ" này?
Vậy nên y mỉm cười nhàn nhã: "Khả năng cao đã bị bổn tọa gϊếŧ chết rồi."
Thời Kính Chi sẽ phản ứng thế nào? Kinh hoàng, tiếc nuối, sợ hãi, hay là...
Sát ý dày đặc bất thình lình nổi lên.
Cột cờ nửa đoạn đâm vụt về phía cổ họng Doãn Từ, Doãn Từ dễ dàng chặn nó bằng hai đầu ngón tay: "Nhãi, ngươi vẫn chưa phải đối thủ của bổn tọa đâu."
Thời Kính Chi rê chân đầy cảnh giác, trường minh đăng trong mộ hắt lên khuôn mặt hắn. Khuôn mặt không mang mặt nạ trừ tà ấy trở nên âm u và rừng rực âm khí trong ánh lửa léo lắt.
"Ta biết." Hắn nói giọng khàn khàn, khác hẳn với hắn của bình thường.
Doãn Từ thoáng lấy làm kinh hãi.
Y chưa từng thấy Thời Kính Chi phẫn nộ đến thế. Ấn tượng của Doãn Từ về sư phụ gà mờ của mình là một người thường ngày thiếu nghiêm chỉnh, xuề xòa. Thế nên đây cũng là lần đầu Thời Kính Chi biểu lộ mặt giận dữ trước mặt y.
Còn là một cơn giận ngập tràn sát ý.
Tuy ngoài miệng nói đã hiểu nhưng Thời Kính Chi lại không hề lùi bước lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-than/528226/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.