Có tiếng Thẩm Chu nói vọng từ xa: "Về lý thuyết mười người chỉ cần một đệ tử Duyệt Thủy các đi kèm mà thôi. Các ngươi tổng cộng có năm người, mình ta đi cùng là đủ, thêm nữa chỉ tổ thêm phiền."
Kim Lam giật mình: "Ngươi đến lúc nào vậy?"
"Từ khi Thời chưởng môn bắt đầu nhảy múa." Thẩm Chu nở nụ cười lộ má lúm.
Nàng tiếp tục nói trước khi Thời Kính Chi kịp lúng túng: "Ta biết thuật này. Thuật này được đặt tên là 'bóng dính', dùng để chỉ đường. Chẳng qua tạc tượng chỉ đường vừa tốn kém vừa không có cái nhìn toàn diện, thế nên hiện giờ đã bị thất truyền, không ngờ còn được gặp ở nơi này... Thời chưởng môn xin hãy lùi về sau mười bước. Yên tâm, nó chỉ là ảnh rỗng, không thể gây hại cho ngươi."
Thời Kính Chi lùi về sau mười bước. Ban đầu ảnh ảo vẫn tiếp tục bám sát, nhưng được nửa chừng lại bỗng nhiên dừng bước không đi theo hắn nữa.
"Đây là tình huống xảy ra khi đi sai đường. Thời chưởng môn, mời tiến lên hai mươi bước về phía ngã ba."
Thời Kính Chi làm theo, ảnh ảo đi trước hắn, tự động chọn một con đường.
Thẩm Chu: "Mọi người thấy đấy, nó đang chỉ đường."
Kim Lam: "... Phiền thế này bảo sao lại thất truyền. Dùng la bàn không phải tiện hơn à? Ai rảnh quá đi tạo ra thứ này vậy?"
Doãn Từ bình tĩnh đáp: "Chắc là người cô đơn."
Diêm Thanh trầm ngâm: "Ta không đi được không? Ta không cần bảo vật."
"Không được." Thi Trọng Vũ lắc đầu, "Ban nãy ngươi phát hiện tiếng bước chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-than/528218/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.