Vốn cũng chỉ tiện đường tham gia chứ không kịp chuẩn bị chu đáo, nên trước câu hỏi bất ngờ hai thầy trò đều thoáng ngẩn người. Ai biết giữa cái chốn hỗn loạn như chợ trời thế này mà Diêm Tranh còn nhắm một phát trúng hai người bọn họ đâu chứ.
Có điều suy đi cũng phải tính lại, so với đám "khỉ" hình thù quái lạ, quần áo không chỉnh tề xung quanh, quả thực hai thầy trò trông nổi bật thật.
Thời Kính Chi bèn thừa lúc chuếnh choáng, rũ bỏ tình ý ngà ngà, lấy lại hình tượng bịp bợm lão luyện của hắn. Hắn hít sâu rồi trưng ra cái bản mặt nịnh nọt rất quen dùng: "Giáo chủ, thuộc hạ là Hoắc Trường Doanh, chính là trưởng lão phân đàn Bạch Thủy đấy ạ. Nay may mắn được giáo chủ triệu về giúp giáo chủ một tay, à không, một ngón tay mới đúng."
Nói đoạn hắn còn diễn rất chuẩn nụ cười mờ ám của Hoắc Trường Doanh. Vẻ ngây ngô ban nãy đã hoàn toàn biến mất, ngay cả Doãn Từ cũng phải nhìn hắn không dời mắt được.
Hoắc Trường Doanh bản gốc có điệu bộ bóng bẩy chảy mỡ, đem đi rang có khi ra đến cả ba cân mỡ lợn. Thời Kính Chi ngoại trừ không nhớp nháp như gã thì đều bắt chước y đúc. Mà cũng không cần cố gắng bao nhiêu, miễn đủ đối phó với Diêm Tranh là được.
Y như rằng, thấy phản ứng của Thời Kính Chi, mí mắt Diêm Tranh giật một cái. Cậu ta xoi mói Thời Kính Chi hồi lâu, rõ ràng đã hoài nghi phán đoán ban đầu của mình. Cậu ta chần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-than/3421816/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.