Tô Mạn Như " A" lên một tiếng thất thanh, lập tức tỉnh lại, gọi thất thanh:
-"Sở vương gia!"
Chính lúc muốn tiến lên, lại thấy đầu óc ù đi, chỉ nghe một âm thanh sắc nhọn không ngừng vang vọng trong đầu:
-"Giết hắn đi, giết hắn đi, giết hắn đi!"
Thần trí nàng lập tức trở nên hỗn loạn, mê mê hồ hồ khua phất trần, đánh mạnh xuống nam tử trên đất.
Sở Dịch vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, nhịn đau xoay mình né tránh, khóe mắt liếc sang, thấy Lý Tư Tư đang cười khúc khích đứng một bên, môi anh đào lẩm bẩm, như đang niệm gì đó, lòng lập tức hiểu ra, quát nói:
-"Yêu nữ, ngươi hạ cho nàng loại cổ trùng gì rồi?"
Lý Tư Tư thản nhiên cười, nhu thanh đáp:
-"năm đó khi ta ở Nam Cương, vì đối phó Phục Hi lão tổ, bắt chín trăm chín mươi chín loại độc trùng, dưỡng thành "lục thần cổ!",bất đắc dĩ lắm mới sử dụng.Hôm nay vì bọn người, đành phải đem bảo bối ấy ra sử dụng.Sở lang, ngươi thấy ta đối đãi với ngươi có tốt không?"
Sở Dịch giận quá hóa cười:
-"Tốt lắm, tốt lắm, ơn một giọt nữa, ta nhất định sẽ đem cả dòng suối báo đáp!"
Nói rồi hắn cúi người xuống, luồn qua nách Tô Mạn Như,lật tay nắm lấy mạch môn nàng, định chế trụ kinh mạch nàng lần nữa.
Lý Tư Tư "a" lên một tiếng, cười nói:
-"Đúng rồi, sém chút nữa quên không cảnh cáo ngươi.Lục thần cổ trừ có khả khống chế thần thức ra, còn có thể nhanh chóng theo khí huyết toàn thân lưu chuyển.Nếu như phong trụ kinh mạch cô ta, chỉ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-so/1438472/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.