-"tuyết lại rơi rồi!"
Tiêu Vãn Tình vén mành lên.
Bên ngoài song, những bông tuyết to như lông ngỗng vô thanh vô tức nhẹ bay trong không gian, bị cuồng phong thổi qua, cuộn bay toán loạn,vỗ vào mặt người đi đường, từng bông tuyết rơi trên mặt, hóa thành từng giạt nước long lanh, chảy xuống cổ, cái lạnh thấm tận tâm tì.
Cảnh đêm mông lung,phóng mắt nhìn xa, mai hồ là một phiến trắng toát, không phân rõ đâu là trời, đâu là nước.Bốn phía điểm xuyết vô vàn ánh đèn ửng hồng, làm cho cảnh vật của đêm đông thêm vài phần ấm áp.
Nghiêng tai nghe ngóng, có thể thấy phảng phất tiếng nói cười hoan ca, như có nhưng không.Xa xa từ phí nam truyền lại vài tiếng nổ sắc nhọn,vài đóa yên hoa phá không bay lên,nổ tung như bông cúc xòe hoa.Tiếp theo là tiếng pháo đùng đoàng,khói lửa đan xen,chiếu khung trời đầy hoa tuyết thêm phần mỹ lệ.
Tiêu Vãn Tình lại hạ mành xuống, yêu kiều cười, nói:
-"Nhìn phương hướng đó,hình như là Bắc khúc chư lầu. Năm nay náo nhiệt hơn mọi năm,Ca vũ thanh bình, đều là công của Tề Vương chàng".
Yến Tiểu Tiên uống một ngụm rượu, cười nói:
-"Không phải sao? đêm nay nơi Nghi Xuân viện, không biết có bao nhiêu quan lại hiển quý chính mắt nhìn thấy Tề Vương đại giá quang lâm.Bất quá mọi người không nhìn thấy thân ảnh của vị Quách tế tửu nọ thôi!.
Vài ngày trước, Quách nhược Mặc nghe thấy Sở Dịch bình định được phản loạn Lý Mộc Phut,liền nắm lấy cơ hội mong manh này, vội vàng cắn tay, cả đêm viết một lá huyết thư:"Đại đường Tề vương một lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-so/1438425/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.