Ngay lập tức Sở Dịch không hề do dự đóng mắt, thủ tại đan điền, khiến mị ảnh ma âm của nàng ta cường hành trong não bị khu trục xuất khứ, đồng thời vận động chân khí toàn thân, toàn lực nhằm nàng tấn công hung mãnh. Tiêu Thái Chân hơi chấn động, chân khí âm hàn như đại triều cuộn chảy, cùng hắn đối mặt không hề hạ phong. Miệng lại cất tiếng ôn nhu như trước: "Sở lang, chàng còn nhớ lần đầu chúng ta tương ngộ không? Thiếp suốt đời không thể quên được. Ngày đó hai mươi tịch nguyệt, là thiếp tu luyện thiên tối hậu của Ngọc nữ thiên tiên đại pháp, nghĩ rằng chỉ cần qua giờ Tý, có thể đại công cáo thành, tu thành thiên tiên đồng đan xong….Tiếc thay, tiếc thay thiếp bỗng nhiên gặp chàng." Tiêu Thái Chân khẩu khí thở dài, thanh âm mỏng mảnh nhẹ nhàng, càng trầm giọng xuống, vẻ nhu mị nổi lên: "Đêm đó trời đổ những bông tuyết to, trong sơn động lạnh lẽo khác thường. Thiếp thân thể đỏ rực, khoanh chân ngồi tại lưỡng nghi quy chân đỉnh, nghe gió lạnh vang dội trên đỉnh núi, tựa như có cả vạn thiên đầu dã thú đồng thời rống lên, không biết tại sao đột nhiên tâm phiền ý loạn, lại không thể tu luyện cho xong… "Đúng thời khắc đó, đột nhiên một bóng nhân ảnh nhập vào ngoài động, hét lớn: "Dâm ma, mau ra cho ta xem!" Thiếp quay đầu nhìn tới, chỉ thấy một thiếu niên quân quan mặc giáp, đội mũ khôi trắng cầm trường đao, đứng ngang thân chặn tại cửa động, trên khuôn mặt thần tình kích phẫn, khắp toàn thân là vết thương, máu chảy đã đông lại, trên mặt một vết cắt dài, nhưng không chỉ là một vết sẹo mà trái lại càng làm tăng dáng điệu anh hùng, bất kham dữ dội… Thanh âm yêu mị trầm trầm đó, cộng thêm vẻ ai oán thê lương đạm đạm, như gió xuân phất qua tai, tia tia lũ lũ toàn nhập tâm lý Sở Dịch. "Sở lang, chính chàng, chính là chàng thiếp tương ngộ lần đầu ngày đấy. Hiện tại hồi tưởng lại, thời khắc đó không lý giải được tại sao thiếp lại thích chàng. Suốt đời thiếp đau đớn khổ sở, cũng tại thời khắc định mệnh đó… ( cmt: so sweet =p~ ) Sở Dịch mơ mơ hồ hồ nghe đến những lời này, tâm tình khuấy động, trước mắt sóng nước như thể huyễn ảnh, nhưng lập tức ngưng thần chúng ý, loại trừ tạp niệm. Tiêu Thái Chân nhẹ nhàng nói: " Chàng nhìn trong động thấy ngoại trừ một vài thi thể đồng nam đồng nữ khô kiệt chỉ còn mỗi mình thiếp, sắc mặt tức thời biến thành hòa hoãn, nói: 'Cô nương đừng sợ, ta là tướng quân của Tây Đường An tây Đô hộ phủ Sở Cuồng Ca, đang trên đường tru sát dâm ma, sẽ giải thoát cô khỏi đây.' Ha ha, chàng sao biết được kẻ gọi là "dâm ma" ở đâu, thực ra chính là thiếp, nữ nử yếu đuối yêu kiều nhút nhát đấy. Lúc đó đang tu luyện thiên tiên ngọc nữ đại pháp trọng thiên đệ cửu, cần trợ giúp của Âm dương đỉnh hấp thu nguyên dương, nguyên âm chín đồng nam đồng nữ, nếu không tất định bị tẩu hỏa nhập ma, chân nguyên nổ tung mà chết. Do đó trong mấy hôm, thiếp bắt đi 18 đồng tử ở thôn trang phụ cận dưới núi…. Sở Dịch trong tim lạnh buốt, đột nhiên nghĩ đến Tiêu Vãn Tình tu luyện yêu pháp tà thuật đó, nói như thế đêm nay may mắn phá thân xử nữ của nàng, không cho nàng làm những việc thương thiên hại lý sau này. Tâm tự nổi lên, niệm lực nhất thời hoán tán, chỉ nghe Tiêu Thái Chân than nói: "Trùng hợp năm đó Tây Đường đại quân công đả Thổ phiền (thuộc Tây Tạng),chiếm lĩnh những địa điểm như Thổ Cốc Hồn (thuộc Mông Cổ),Cách Nhĩ Mộc (thuộc Tân Cương). Chàng nghe nói nơi đó nhiều đồng tử thất tung, liền đem theo một số bộ hạ thâm nhập tuyết sơn, truy tìm địa điểm. nguồn TruyenFull.vn "Ài, sơn động cực kỳ bí ẩn đó chưa từng có người phát hiện nhưng lại bị chàng tìm ra… không biết chuyện không hiểu nổi đó có phải thiên ý tiền định tương ngộ giữa chàng và thiếp không?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]