Chương trước
Chương sau
Thái Ất chân nhân kí thân trong thân thể Sở cử tử, chuyện mình đã dám bức tử Lăng ba tiên tử, giá hoạ Linh Bảo phái, tàn sát Mao sơn tu chân, nhất định đã rơi vào trong mắt hắn.Sự thể đến mức này, chỉ còn cách đâm lao phải theo lao, diệt cỏ tân gốc, tiện thể chiếm hữu "hiên viên tam bảo"
Hắn sát tâm đại khởi nhưng trên mặt không lộ thanh sắc, thở dài nói:" Thì ra là Lý đạo huynh, mọi người nói Hoa sơn Linh bảo phái cùng yêu ma cấu kết, mưu nghịch phản loạn, Tư Đạo nguyên bổn không hề tin. Hiện tại chính mắt nhìn thấy Lý đạo huynh cùng Sở yêu nhân thông đồng với nhau, cộng tồn một thể, cuối cùng, cuối cùng… ai…nỗi hoài nghi cũng biến mất".
Lý Chí Nghi cực nộ cười lại:" Con bà nó, Trương Tư đạo, đừng giả vờ làm người tốt, ngươi thật là xú hảo nhân, nếu không phải đạo sĩ ta đã tận mắt chứng kiến thì cũng không thể tin đựoc ngươi lại táng tâm bệnh hoạn đến như vậy, cha người còn dám cho ngươi cái tên "Tư Đạo", ha, ta thấy ngươi nên đổi tên là "Trướng Tử "(chết trương) đi cho rồi.
Sở Dịch nghe hắn nói thô tục vô bỉ, cùng dung mạo thanh kỳ tuấn dật hắn thấy đêm nọ có chút không xứng, khóc cười đều không dư, thống khoái lâm ly, cảm thấy thân thiết, không nhịn đuợc phát ra tiếng cười.
Chúng Long Hổ đạo sĩ đại nộ, tề thanh quát nạt:" Nghịch tặc chết đến nơi rồi, còn dám nói những lời vô lễ như thế ư! Thiên Sư chỉ cần động một ngón tay, cũng có thể biến ngươi thành cục than đen rồi!"
"Linh Bảo phái đại nghịch bất đạo, sớm đã bị toàn môn xử trảm. Thương lão kiền bà đã tự tử, lão đầu tử, biết điều thì khẩn trương đập đầu vào lò lửa chết đi, đỡ phải chịu nỗi khổ lăng trì!"
Lý Chí Nghi cười ha ha nói:" Một lũ ngu ngốc có mắt không tròng, ngươi tưởng Lăng Ba tiên tử nông nổi đến như thế, nếu như đúng là nàng, có thể tự mình tự tử sao? Hô hô, một lũ thấy đầu hói ghẻ chốc lại thắp hương gọi phật đà.Bị tà ma yêu nữ Thiên Tiên phái dắt đi vòng vòng, lại nghĩ kế của mình đã thành, buồn cười buồn cười!"
Chúng đạo sĩ lạnh người, đại cảm bất diệu,lần lượt chuyển đầu nhìn về phía sau, chỉ thấy một đạo cô Linh Bảo nằm trong vũng máu, Lăng Ba tiên tử tất nhiên không thấy tung ảnh.
Vào lúc này, bên ngoài động bỗng nhiên truyền lại một hồi tiếng cười khúc khích yêu kiều:" Được Thái ẤT chân nhân nghĩ đến, Phiên Phiên quả không dám nhận,hi hi,Trương Thiên Sư thấy bảo bối, mắt liền nhìn trừng trừng, làm sao còn phân biệt Lăng Ba tiên tử là thật hay giả, là sống hay chết?" Âm thanh điểm tuý yêu mị, hiển nhiên là âm thanh của Tiêu Phiên Phiên.
Sở Dịch tâm thần đại chấn:" Thì ra Lăng Ba tiên tử lại là do yêu nữ này giả hoá thành! Không lạ sao trong động lại vô duyên vô cớ xuất hiện nhiều đạo cô là cùng một người đến vậy."
Trương Tư Đạo không tự chủ vừa kinh vừa nộ, trong thời gian ngắn đã hiểu hết toàn bộ sự việc.Hắn bình sinh đã thấy qua Thương Ca vài lần, mỗi lần đều khác nhau rất nhiều, vì thế dung mạo nàng chỉ loáng thoáng nhớ đường nét. Đầu tiên thấy Linh bảo đạo cô xưng trung niên đạo cô đó là sư tôn, Đường Mổng Yểu lại xưng ra danh hiệu của nàng, tự nhiên không hề hoài nghi. Tuy sau đó quan sát nhận ra Thương Ca kinh mạch tắc nghẽn, chân khí so với đẳng cấp một" tản tiên" còn xa, lại cho rằng vì cô ta đã bị thương, đáy lòng đã thầm vui mừng vì họ không may mắn.
Sau khi phát hiện thiên địa hồng lô, hắn cùng bọn người Thiên sư đạo nhanh chóng sát tử những kẻ cản trở, để sở hữu đệ nhất chí bảo, tham dục mờ tâm,thậm chí che mờ nhãn tình.Lúc Phiên Phiên sử dụng ma môn "Sanh tử đại pháp" trá tử, hắn theo lý đã sớm tin tưởng Thương Ca tính tình cương liệt, bất kham thụ nhục mà tự tận nên không xem xét kỹ càng.Mặc dù với nhãn lực, định lực của hắn, nếu Phiên Phiên còn làm thế một lần nữa, chắc chắn bị nhìn ra trong vòng nửa phút.
Phiên Phiên phát hiện Lý Chí Nghi, SỞ Cuồng Ca hai người chưa chết lập tức không do dự, thừa loạn bỏ chạy.
Trương Tư Đạo đứng trước Thái Ất nguyên chân đỉnh, Kiền khôn nguyên cương hai đại thần khí như cuồng hỉ không kiềm chế được, nên nàng mới may mắn không hề bị phát giác.
Trương Tư Đạo sắc mặt trắng xanh bất định, càng nghĩ càng tức, Đường Mộng Yểu kiến thức còn nông, nếu không thì đã tốt hơn.Hắn đường đường là Long hổ thiên sư, là đạo môn tản tiên, bị một yêu nữ cấp chân tiên vũ lộng dễ dàng đến như vậy, nhất thế thanh danh, đã bị huỷ từ hôm nay.
May mắn là khi hắn tiến vào trong động đã sớm phòng bị, để Kỷ Vân, Trương Thái Viễn trong hổ bát chân lưu lại ở một nơi bí ẩn bên ngoài động.Liền hướng tới bên ngoài động hét to:"Tứ chân, thất chân, mau bắt yêu nữ đó lại". Nói hai lần nhưng bên ngoài động không có tiếng trả lời
Chỉ nghe thấy tiếng cười ha ha của Phiên Phiên:" oh, Trương Thiên Sư gọi hai vị đạo sĩ béo này à? Bọn chúng não bị vỡ rồi, chỉ sợ nghe không thấy nữa, nếu người cần, ta có thể đem đến cho ngài."
"hô" Hai người nhuốm đầy máu bay theo thông đạo lăng không phi tới, xương cốt lả tả rơi xuống bên chân Trương Tư Đạo, chính là Kỷ Vân, Trương Thái Viễn hai người
Chúng Long Hổ đạo sĩ vô cùng kinh hãi, đồng thanh hô như sấm nổ, tức giận chửi rủa, bọn chúng cá tính đều là thanh niên đạo sĩ nông nổi, nay bị kích động khó ức chế, rút kiếm như muốn chạy ra.
"Đứng lại!" Trương Tư đạo To giọng ta lệnh cho bọn chúng, lạnh lùng đáp:" Yêu nữ đó sao có khả năng vô thanh vô tức sát hại tứ chân, thất chân, bên ngoài nhất định có yêu ma phục binh.Các ngươi mà đi ra ngoài,tất sẽ bị giết?"
Phiên Phiên điềm thanh cười nói:" Lá gan của Trương Thiên Sư từ bao giờ hoá thành nhỏ như thế? Chúng ta là những tiểu yêu tiểu quái, các người để trong mắt làm gì?"
Thoại âm vừa rơi xuống, bên ngoài động vang lên tiếng hô hào vang động núi rừng, âm thảm thê lệ, phiêu hốt du đãng, phảng phất như vạn quỷ khóc, thần ma than.Ngưng thần nghe kỹ, vang lên tứ phương bát hướng, không biết có bao nhiêu yêu ma lớn nhỏ.
Chúng nhân trong lòng lạnh ngắt, cùng nhìn nhau, da gà thi nhau nổi lên.
Sở Dịch giật nảy mình thầm nghĩ:" Thì ra là những yêu ma này đã có sẵn kế hoạch, cố ý để cho Giác mãng lão quái dụ đạo môn chúng nhân vào trong động, dụ cho bon họ tàn sát lẫn nhau, sau đó quay lại ngư ông đắc lợi, khôn khéo chiếm tiện nghi.
Chỉ là lờ mờ, Sở Dịch phát giác sự việc không chỉ giản đơn như vậy.Nếu như yêu ma chỉ là muốn dụ họ vào trong động, sao lại chi trì không dụ họ từ đầu? Phiên Phiên vì cớ gì phải cần mạo hiểm lớn như vậy, lưu lại trong động giả mạo Lăng Ba Tiên tử?Không lẽ sau khi giả chết, định thừa cơ không phòng bị lén ra tay ám toán sao.
Lúc đang tự mình suy đoán, chỉ nghe Trương Tư Đạo cao giọng nói: " Cửu thần tiên tử, nghe nói Thái Ất thiên đế cùng lệnh sư giao tình rất tốt, ngươi không sợ bổn thiên sư đánh hắn hồn phi phách tán, khó giao phó lại với lệnh sư hay sao."
Phiên Phiên còn chưa kịp trả lời, Sở Cuồng Ca không nhịn được, ha ha cuồng tiếu đáp:" Mũi trâu ơi là mũi trâu, người tâm tiểu nhân như ngươi, cớ sao lại còn không hiểu giấu rắn trong bụng, chỉ để có được Hiên viên tam bảo Tiêu Thái Chân con gái còn có thể giết, nói gì đến quả nhân?"
Quả nghe thấy Phiêu Phiêu yêu kiều khanh khách cười đáp:" Thái Ất đế tôn bạc tình bạc nghĩa, sư tôn ta hận không thể ăn thịt, lột da hắn, Trương tôn sư mà giết hắn, sư tôn cao hứng còn không kịp nữa! Ta thay thế sư tôn tạ ơn thiên sư"
Trương Tư Đạo nhất thời tắc lời, Sở Cuồng Ca thì hả hê trước tai hoạ của hắn, to giọng cười vang, nói:" Khéo thay, khéo thay, trong một đêm, đạo môn đệ nhất sơn biến thành đạo môn đệ nhất nghĩa trang.Ta là một yêu ma, lại có thể cùng đạo môn tam phái đoàn viên tại âm gian, tính ra cũng không uổng sống…"
"Đoàn viên mẹ ngươi đó!" Lý Chí Nghi ngắt lời chửi một câu, chuyển sang Trương Tư đạo nói:" Trương Tư Đạo, trước mắt tình thế không tầm thường, chúng ta trước tiên đối phó giặc ngoài trước rồi nội loạn sau, có cừu oán gì, qua đêm nay rồi nói tiếp. Ngươi mau giải khai kinh mach của Đường nha đầu, đưa tên tú tài nghèo này ra khỏi đan lò, chúng ta hợp sức diệt Sở lão quái rồi liên thủ trừ yêu ma.!"
Bọn Long Hổ đạo sĩ lạnh người, đều thấy có chút đạo lý.
Lý Chí Nghi, Đường Mộng Yểu mỗi người đều là đạo môn tán tiên, đạo môn chân tiên, yêu ma bên ngoài động tuy đông, chỉ cần có hai người này liên thủ tương trợ, bên mình không có cơ hội thắng đi chăng nữa cơ hội đào sanh cũng tăng lên nhiều.
Chúng nhân nhìn về phía Trương Tư Đạo, trong lòng đều kỳ vọng.
Trương Tư Đạo mục quang lấp loáng bất định, trầm tư không nói, lòng nghĩ:" Ta trước mặt bọn hắn đã làm những chuyện đó, lão mũi trâu này có khả năng thiện đãi cam hưu chăng, hà huống chi với tính cách tham lam gian lận, chắc chắn sẽ không cho ngoại nhân biết thiên địa hồng lò đang toạ lạc ở đâu.Bỏ qua cơ hội ngày hôm này, có thể biết vị trí của Hiên viên tam bảo sẽ khó như lên trời. Yêu ma dù có nhiều hơn nữa ta cũng có khả năng an nhiên thoát thân.Thả lão mũi trâu này ra, sau này hậu hoạn vô cùng."
Trong sát na, trong đầu hắn xoay chuyển không biết bao nhiêu ý nghĩ, cuối cùng quyết định đánh, thâm trầm nói:" Nghịch tặc Lý Chí Nghi, ngươi cùng yêu quái cấu kết, mưu sát bệ hạ, sau đó lại còn gian ác đặt cạm bẫy, mưu hại đồng đạo. Nếu ta giải phóng cho ngươi ra, chẳng phải giống như thả hổ về rừng, tự mình vào con đường chết hay sao?" Khuôn mặt nghiêm túc nói to:" Long Hổ đệ tử nghe lệnh! Thà tử chiến Hoa Sơn chứ không cùng thoả hiệp với yêu ma nghịch tặc! Trước tiên giết đạo môn bại hoại, sau đó hợp lực xông ra khỏi động, trảm yêu trừ ma!" Chính nghĩa lẫm thiên, khí xung vân thiên. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Chúng Long Hổ đạo sĩ tuy trong lòng bất an, nhưng cũng oanh nhiên đồng thanh, theo nhau hô to:" Tru diệt bại loại, trảm yêu trừ ma!"
Sở Dịch trố mắt ngẩn người, không thể nghĩ vào lúc sinh tử quan đầu, hắn còn có thể nói ra được những lời điên đảo hắc bạch, không biết liêm sỉ như vậy.
Chỉ có Sở Cuồng Ca là ha ha cuồng tiếu, luôn mồm nói khoái.
Lý Chí Nghi nộ khí càng tăng, oa oa thét to, sau một thời gian cũng bình tĩnh lại chửi:" Ta?"Trướng tử", ngươi đúng là lão thái bà dựa tường húp cháo nghe trống canh.Bi tỉ( dựa tường) vô sỉ( không răng) hạ lưu không có cực điểm(cái ghế)! Tốt tốt, ta xem ngươi trốn thoát như thế nào.**
(Câu này sử dụng đồng âm khác nghĩa, còn có thể dịch là
ngươi đúng là lão thái bà dựa tường húp cháo nghe trống canh. Dựa tường, không răng, bên dưới không có cái ghế)
"Cái đó không dám nhờ Lý đạo huynh lo lắng!" Trương Tư Đạo nhíu mày, giận dữ đáp:" Để ta đem nguyên đan thần anh của Lý đạo huynh cùng Sở yêu nhân thiêu luyện cho xuất ra ngoài, lại chiếm lấy nữ trinh nguyên đan, có thêm Hiên viên tam bảo hộ thể, cho dù bên ngoài có thập vạn ma binh đi chăng nữa, đã chắc gì làm gì được ta.?"
Sở Dịch nghe xong rất kinh hãi.Bây giờ nguyên anh của Lý, Sở hai người bị khốn tại Thái Ất nguyên chân đỉnh, Thái Ất nguyên chân đỉnh lại ở trong càn khôn nguyên cương hồ, Càn khôn nguyên cương hồ ở trong đan điền của hắn, cũng như hắn lại ngồi trong Thiên địa hồng lô. Cứ theo cách nghĩ kiểu đó, hắn và lưỡng đại thần khí như là những dược đỉnh treo trong đan lò, bị bao bọc trung trùng, nguyên anh của Sở, Lý hai người như kim đan tiên hoàn, sẽ có lúc cửu chuyển công thành.Chỉ khác một điều, hắn có phải dược đỉnh bằng thanh đồng đâu mà chịu được lửa luyện.
Lý Chí Nghi giận dữ cười mắng:" Đó là giấc mộng của con mẹ ngươi đó! Thằng học trò này trong cơ thể có hai đại pháp bảo bảo hộ, ngươi có khả năng thiêu được một cọng lông chân của hắn hay không còn phải xem bản lĩnh của ngươi.
Trương Tư Đạo mỉm cười nói:" Thế sao? Nếu là như thế, Thiên địa hồng lô ta cũng không cần nữa. Nói nhiều vô ích, các người cứ cưỡi lừa nhìn đạo kinh, vừa chạy vừa nhìn trộm."** Nói đến đây từ trong tay áo rút ra một cái quạt ba tiêu bằng đồng dài khoảng ba thốn, m ặc niệm pháp quyết," hô lên một tiếng, đồng phiến bích quang loé sáng, càng biến càng to.
Lý Chí Nghi í lên một tiếng, vừa kinh vừa nộ nói:" đó không phải là Tốn phong chấn lôi phiến của Nam hải Mộc đạo nhân hay sao? làm thế nào mà ngươi có được? Con mẹ nó, chắc Mộc đạo nhân không phải chết bởi ma môn yêu đạo mà là chết dưới kiếm của con rùa ngươi.
"Lý Đạo huynh nói vậy sai rồi, tu đạo chủ nhân, chết hay không chết bất quá đều là lời đồn, ta giúp hắn đắc đạo thành tiên, độ quá đại kiếp, hắn không biết tạ ơn ta thế nào, dùng cái quạt này để tạ lễ."Trương Tư Đạo cười hê hê, thần sắc tự mãn,tay phải phẩy một cái, lòng bàn tay hiện ra thêm sáu hạt châu xích hồng, phát ra ánh sáng đỏ như lưu ly, rực rỡ chói mắt, khi sờ vào hoả tinh bay ra, ẩn ẩn một âm thanh hao hao tiếng sấm chớp.
Lý Chí Nghi hống to:" Lục nhất ly hoả châu! Thì ra Côn Lôn song chân chết về tay ngươi, Đích! Con bà ngươi, ngươi.." trong cơn cuồng nộ, thình lình không thốt ra lời.
Sở Cuồng Ca cười to nói:" Lão ngưu tử, mưu bảo hại mệnh, vu oan giá hoạ, không phải là thủ đoạn thường thấy của đạo môn chính phái các ngươi hay sao? Hạc cùng một bầy, tám lạng nửa cân, ngươi còn nói chúng ta làm quá."
Trương Tư đạo mỉm cười nói:" Sở thiên đế cứ nói quá.Lý đạo huynh, huynh dùng cờ hiệu hàng yêu trừ ma, những bảo bối bị huynh cướp đi không ít hơn ta? Bât quá huynh cứ yên tâm, hạ gục huynh rồi, những bảo bối của huynh ta sẽ giữ đường hoàng." Tiếng nói vừa dứt, ngón tay bắn ra, lục nhất ly hoả châu theo nhau bắn vào trong miệng của lò đồng, hoả diễm lâp tức biến thành một màu xanh tím chói mắt.
Trong tiếng reo hò của bọn long hổ đạo sĩ, Trương Tư Đạo hai tay nắm chặt Tốn phong chấn lôi phiến, quạt mạnh một cái.
"Hô" một sóng khí màu trắng bạch như gió dữ thổi ra, lập tức cuốn lò lửa bay lên cao, hướng tới đỉnh động.
Sở Dịch trước mắt nhuộm hồng, sí nhiệt công tâm, mũi lập tức có thể ngửi thấy mùi da thịt mình cháy, trong lòng vô cùng sợi:" Không lẽ ta hôm nay phải chết trong cái lò đan này sao.?"
Trong một sát na, má lúm thanh lệ của Yến Tiểu Tiên như lướt qua trước mắt.Nghĩ đến lời thề đồng sanh đồng tử của nàng, trong lòng hắn lập tức vô cùng đau đớn:" Không biết giờ phút này nàng đang ở nơi đâu?"
Trong đan điền, tiếng Sở Cuồng Ca hả hê, hô hô cười:" Hay thật, hay thật, đường đường là một Thái Ất chân nhân, Linh Bảo tán tiên, không thể tưởng tượng được lại phải chết ở trong tay đồng đạo của mình. Cái này không biết có thể gọi là chó cắn chó hay không?"
Lý Chí Nghi giận đến cùng cực, nghiêm giọng quát to:" Câm mồm! Lão yêu quái, hiện tại hai chúng ta cùng ở trên một con thuyền, ta chết ngươi không chết chắc! Con bà nó, nếu không muốn cùng ta chết tại nơi này, chúng ta mau cùng hợp tác, đả thông kinh mạch của tên tú tài nghèo này, linh thần hợp nhất, cùng thoát ra khỏi đan lò!"
Sở Cuồng Ca cuồng tiếu nói:" Được, hôm nay quả nhân phá lệ cùng lão mũi trâu ngươi hợp tác một lần.Khi nào ra khỏi được cái lò này, chúng ta đánh lại ba trăm hiệp, xem xem ai l à người thi vỡ thành vạn đoạn hình thần câu diệt!"
Lý Chí Nghi hoan hỉ, quát to:"Một lời đã định! Lúc đó tiện xem kết quả ai sống ai chết!"
Sở Cuồng Ca hắc hắc cười, thét to:" Lão mũi trâu, ta đả thông nhiệm mạch của hắn, ngươi đả thông đốc mạch, sau đó cùng lúc đả thông kỳ kinh bát mạch, mười hai kinh lạc, tái xung khai nê hoàn cung của hắn, biến hắn thành một tản tiên kim thân!"
Tiếng nói vừa dứt, Sở Dịch chỉ cảm thấy khí hải cấp tốc toàn chuyển, mạch địa phún trào lưỡng đạo chân khí bàng bạc, như nộ triều ào ào cuồn cuộn, phân biệt đi vào hội âm, trường cường nhị huyệt, lại dọc theo bụng ngực,xương sống mạnh mẽ xông lên.
Sở, Lý hai người trường tiếu bất tuyêt, hai cỗ cuồng mãnh chân khí lúc phân lúc hợp, túng hoành giao thác, trong người Sở Dịch như kinh đào hãi lãng,cuộn chuyển đến toàn thân
**********************************
*Xưng cô đạo quả: các vị vua ngay xưa thường hạ mình tự xưng là quả nhân,có nghĩ là người đức độ còn kém. Ý câu này là nói Sở Cuồng Ca ăn nói lớn lối,tự coi mình lên trên kẻ khác.
* Ma hoa: thứ kẹo hai khúc bột quấn xoắn lại với nhau như bện dây thừng rồi rán lên, ngọt, giòn.
*cưỡi lừa đọc đạo kinh, vừa chạy vừa nhìn trộm: có lẽ sửa một câu thành ngữ cổ, nguyên văn Trương quả lão vừa xoay lưng cưỡi lừa vừa đọc sách, ý nôm na là "cứ đợi đấy mà xem hoặc" là "chuyện không đáng quan tâm, dễ dàng".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.