“Chúng ta vào đi thôi.” Tô Tấn nắm chặt tay Thịnh Hạ, hắn thật sự muốn kéo cô bước từng bước một đi vào khách sạn rực rỡ.
Đã đặt trước được một vị trí ngồi tốt, Tô Tấn dẫn Thịnh Hạ đi vào trong thì có bồi bàn đến dẫn hai người đến vị trí ngồi đã đặt trước, khăn trải bàn viền tơ trắng noãn phủ lên trên mặt bàn, một bó hoa hồng đỏ thật to đặt ngay ngắn trên bàn, Tô Tấn ưu nhã giúp Thịnh Hạ kéo ghế ra, hai người ngồi mặt đối mặt với nhau.
“A Tấn... Cái này, có phải rất nhiều tiền không?” Thịnh Hạ chỉ vào bó hoa hồng xinh đẹp, vừa vui sướng vừa đau lòng, không làm được gì ngoài bẻ ngón tay, nếu như mang bó hoa đổi thành tiền, cô có thể mua nhiều thức ăn ngon tẩm bổ cho Tô Tấn...
“Hôm nay anh muốn làm cho em vui vẻ, em cũng đừng suy nghĩ về những thứ kia nhiều quá, có đắt hay không cũng không quan trọng.” Tô Tấn ngắt lời cô, vươn tay chia thức ăn cho cô, rồi rót một ly đồ uống đưa đến trước mặt cô.
Thịnh Hạ rất tham ăn, đối mặt với một bàn thức ăn ngon như vậy, cô càng ăn ngấu ăn nghiến, ăn rất ngon miệng.
Nhưng Tô Tấn lại chỉ di chuyển chiếc đũa rồi dừng lại, hắn nâng một ly rượu lên, lẳng lặng nhìn Thịnh Hạ, trong cổ họng như có cái gì che chắn, khó chịu nhưng không nói ra được.
Thịnh Hạ thật sự là một cô gái rất tốt, đơn thuần, hoạt bát, trong sạch như một tờ giấy trắng, trên người cô hoàn toàn nhìn không ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-xin-ngai-dung-yeu-toi/98778/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.