Lòng bàn tay Nam Việt tay ấm áp, đầu ngón tay lại man mát.
Hắn không tính là đen, thế nhưng so sánh thì Giang Cảnh Bạch trắng hơn nhiều.
Bàn tay lớn kia bao trùm, chỉ còn nửa ngón tay Giang Cảnh Bạch lộ ra bên ngoài.
Ngón tay trắng nõn thon gọn, nắm trong tay Nam Việt nhìn giống như búp măng.
Thao tác này vừa tao vừa mãnh, đầu óc Giang Cảnh Bạch có hơi load không kịp.
Có thể là do vừa nãy biết Nam Việt để ý không ăn cá, cũng có thể là do động tác của Nam Việt rất thân mật tự nhiên, Giang Cảnh Bạch lại không có mâu thuẫn tâm lý với lần đụng chạm này.
Y sững sờ để Nam Việt dắt lên thang máy, lòng bàn tay mu bàn tay đều bị nhiệt độ người đàn ông nhuộm đỏ, nhiệt độ lại còn tiếp tục lan lên, đi ra gió mới có cảm giác thoải mái chút.
Giang Cảnh Bạch nhớ lại lúc mình đưa tay ra với Nam Việt, càng nghĩ càng cảm thấy như đang làm nũng đòi nắm tay.
Cảm giác này, như bị lăng trì.
Nếu biết trước thì đã nói thẳng kêu hắn đưa một cái túi đồ cho y, nhưng nếu giờ nói thì lại vạch trần hiểu lầm nắm tay, tự nhiên làm Nam Việt lúng túng.
Cân nhắc trên dưới, Giang Cảnh Bạch nhận mệnh nuốt lời nói lại.
Đầu ngón tay y giật giật, có hơi thẹn thùng nắm nhẹ tay Nam Việt, cùng nhau đi qua dòng người tấp nập giữa quảng trường.
Khi Nam Việt đến đã đậu xe ở một bãi đỗ gần cửa hàng hoa.
Giang Cảnh Bạch ngồi ở ghế phó lái, mắt liếc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-van-khong-chiu-ly-hon/1095678/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.