Sau khi lửa tàn, Lê Duệ Bạch và Từ Chi Ngôn về tới chỗ vòm cầu.
Ngộ Trừng thấy Từ Chi Ngôn thì vội vàng đứng dậy, khiến cho Răng Vàng vẻ mặt còn chưa hồi hồn đang ngồi bên cạnh bị dọa cho bật dậy, chân đứng không vững lảo đảo qua lại.
"Kết thúc rồi hả thầy?"
"Kết thúc?" Từ Chi Ngôn cười lạnh một tiếng: "Người mấu chốt trong sự kiện này còn chưa ra mặt, làm sao dễ dàng kết thúc thế. Quá tiện nghi cho người đó rồi."
Vài ngày sau, tin tức về chân tướng vụ hỏa hoạn ở thôn Sơn Tuyền bị phơi bày.
Một quan chức tỉnh ủy của Giang Nam bị cảnh sát đưa đi. Nguyên nhân là do ông ta trước kia có một khu du lịch, sai người dưới phóng hỏa đuổi người dân. Nhưng không ai biết thôn Sơn Tuyền sống dựa vào việc đốn củi, mồi lửa cứ thể ném vào củi trong thôn.
Bởi vì vị quan chức đó có chào hỏi qua bên phòng cháy chữa cháy, nói họ chỉ cần làm công tác qua loa, nhận được báo án không cần điều tra kĩ càng.
Sau một đêm, thôn Sơn Tuyền bị lửa thiêu rụi.
Vừa trở về Từ Chi Ngôn đã tới chùa Bạch Duyên nên Lê Duệ Bạch không hỏi được chuyện hình xăm trên tay.
Hôm nay, lúc ăn cơm cô nói với Từ Minh Sương ảo giác mình nhìn thấy ở thôn Sơn Tuyền, cùng với ảo giác nghe thấy tiếng của Từ Chi Ngôn.
Từ Minh Sương nói: "Cái mà em nhìn thấy chỉ là ảo giác. Với bản lĩnh của tiên sinh nhà em, chuyện này dễ như trở bàn tay."
"Thầy em cái gì cũng biết, cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-nha-ta-biet-bat-quy/221452/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.