"Cứu tôi, cứu tôi với." Ngộ Trừng kêu to.
Lý Tri Mệnh tới bên cạnh, dùng chân đá văng thi thể nện trên người cậu ra, vươn tay túm cậu dậy từ trên đất.
"Tiên sinh, thi thể kia bị sao vậy?" Lê Duệ Bạch hỏi.
Từ Chi Ngôn nhìn lướt qua mặt sông phẳng lặng kia, nói: "Bọn họ rớt xuống sông chết đuối, nhưng được dịch nhầy quanh thân hắc giao long giữ cho không bị thối rữa."
"Nhưng sao họ lại nhảy lên thế?" Ngộ Trừng nghĩ lại vẫn còn sợ, mấy thi thể kia đột nhiên vùng dậy làm cậu sợ tá hỏa.
Lý Tri Mệnh nói: "Giao long nổi giận, đó là do bị nhốt nhiều năm, ai mà như vậy hẳn cũng sẽ thế."
"Bên này có một cái cửa động." Ngộ Tịnh từ một bên bước tới nói.
Lê Duệ Bạch nhìn theo hướng Ngộ Tịnh, chân cô cứ muốn đi về phía đó. Không hiểu sao cô cảm thấy bên tai có người nói nhỏ, thanh âm cực kì quái dị. Nhưng không giống với âm thanh trong tang lẽ của cha thông trưởng trước kia.
Bỗng nhiên, Từ Chi Ngôn nắm lấy cổ tay cô. Sau đó Lê Duệ Bạch cảm thấy một luồng khí lạnh từ cổ tay tràn vào bên trong cơ thể, mấy âm thanh đó liền biến mất.
"Theo tôi." Từ Chi Ngôn buông tay.
Tiến vào cửa động Ngộ Tịnh vừa chỉ, bọn họ ngửi được mùi máu tươi nồng đậm.
Lý Tri Mệnh nói: "Đây chắc là nơi dưỡng thi."
Đi sâu vào bên trong, bọn họ thấy có nhiều giá gỗ, bên trên để bình gốm sứ nhiều màu.
Ngộ Tịnh mở ra, ở trong là máu loãng đã được pha chế: "Anh quỷ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-nha-ta-biet-bat-quy/221448/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.