Edit: GramK
Từ Minh Sương biết chuyện Lê Duệ Bạch suýt chút nữa bị nữ quỷ xóa sổ vào đêm đó thì nhìn chằm chằm cô cả ngày, yêu cầu cô luyện bùa.
Từ Minh Sương nói, nhỡ sau này có gặp tình huống như vậy còn có thể kéo thêm chút thời gian chờ người khác tới cứu. Chứ không giống lần này, chỉ biết quỳ rạp trên mặt đất chờ chết.
Từ Chi Ngôn thấy thế cũng đưa Ngộ Trừng đến học vẽ bùa.
"Em không hút quỷ, sao phải đến đây chịu tội chứ." Ngộ Trừng khóc không ra nước mắt.
"Em không hút quỷ nhưng lại sợ quỷ." Từ Minh Sương ở bên cạnh vừa uống trà vừa nhàn nhạt nói: "Ngộ Trừng, dù gì đi chăng nữa em cùng là đồ đệ của Thiện Hạnh tiên sinh, vậy mà sợ quỷ. Nói ra ngoài sợ người ta cười rụng răng mất."
Từ Minh Sương nói chuyện với Ngộ Trừng nhưng ánh mắt luôn dõi theo Lê Duệ Bạch, khiến cho cô cảm thấy như Từ Minh Sương đang nói mình.
Có thể nói là, Lê Duệ Bạch nghe xong trầm mặc, Ngộ Trừng Nghe mà rơi lệ.
Luyện được vài ngày, Lê Duệ Bạch và Ngộ Trừng ăn cơm đều phải dùng tay trái, tay phải đau nhức nâng lên không nổi.
Hai người tưởng tay mình sắp phế tới nơi thì có mấy phong thứ tới, bọn họ như kiếm được hi vọng sống.
Bên ngoài Từ trạch không có hòm đựng thư, cung không có phục vụ theo kiểu đặt hàng. Mấy phong thư này bị người ta nhét vào khe cổng.
Nếu là bình thường, thư tín không rõ nguồn gốc thế này bọn họ sẽ không đụng vào. Lỡ như có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-nha-ta-biet-bat-quy/221440/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.