“Trạch?!” Đột nhiên Vấn tự tỉnh mộng, người đầy mồ hôi lạnh, vẻ mặt hoảng sợ mở mắt, sờ sờ chỗ bên cạnh trước tiên.
Không có, không có gì hết! Chăn đơn lạnh như băng, không có một chút nếp nhăn, không có dấu vết ai từng ngủ, càng không có người Vấn luôn tâm niệm trong lòng.
Vấn bỗng hoang mang lo sợ, không, sẽ không! Rõ ràng anh cảm giác được hơi ấm của Trạch, nhịp tim của Trạch, sao có thể là giả chứ! Nhất định Trạch đang ra ngoài tản bộ, anh phải đi tìm cậu!
Vấn hoảng loạn đứng lên, bởi vì chăn đơn quá trơn nên anh té xuống từ trên giường, trán đụng vào cạnh tủ đầu giường, máu từ khóe mắt chảy xuống mặt. Nhưng Vấn dường như không có cảm giác đau, đôi mắt vô thần, miệng vẫn luôn nhắc mãi tên người yêu, giày cũng chưa mang đã thất tha thất thểu xông ra ngoài.
Anh té ngã lộn nhào xuống cầu thang, mở cửa cái “ầm”, thậm chí đá cửa. Nhưng cái gì cũng không có, không có! Vấn cảm thấy đau đầu cực kì, đau đến nỗi anh thở không thông.
Trạch…… Trạch…… Em ở đâu vậy, đừng bỏ anh, xin em……
Quần áo Vấn lộn xộn, vừa khóc lóc vừa tìm kiếm dấu vết của Trạch, nước mắt không ngừng rơi. Mặt Vấn tái nhợt không chút sắc máu, ngã trên đất.
Môi bị cắn chảy máu lúc nào không biết, tròng mắt phủ kín tơ máu, mặt bơ phờ như tượng gỗ, chỉ đầy bi thương.
Việc Vấn nổi điên dường như đã quấy nhiễu những người khác trong biệt thự, quản gia mang theo vài người lực lưỡng vội vàng chạy tới, có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-ngai-co-benh/148018/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.