Thẩm Lan đóng cửa phòng ngủ lại, hắn xuống lầu nhưng không vào bếp mà rón rén mở cổng lớn đi ra ngoài.
Hắn lấy điện thoại của mình ra, dựa cổng gọi một cú điện thoại.
"Cậu, là cháu đây. Có phải sáng nay đã tìm được một rương ma tuý ở bến tàu Nam Giao không ạ? Chuyện này có vấn đề. Người bị bắt không phải kẻ chủ mưu đâu, hắn chỉ xui xẻo bị vu oan thôi."
"Vâng...... Cháu hiểu rồi, cháu đang điều tra đây, cậu đừng lập án ngay nhé, giờ cháu cần thông tin về người mật báo lúc ấy. Vâng, cám ơn cậu."
Thẩm Lan cúp điện thoại chưa bao lâu thì đã nhận được tập tin có tên tuổi, ảnh chụp và các tài liệu chi tiết khác của người báo tin cho cảnh sát.
Thẩm Lan nheo mắt nhìn kỹ tướng mạo người kia, ánh mắt đột nhiên lạnh lẽo.
Hắn quay vào nhà rồi ra bếp nấu hai tô mì thịt băm, sau đó đặt lên khay bưng vào phòng ngủ.
Lâm Uyên Dương đang ngồi xếp bằng trên giường đeo kính gọng đen chăm chú đọc cuốn sổ trước mắt, thấy Thẩm Lan vào thì đóng laptop để sang một bên rồi nhích người nhường chỗ cho hắn.
"Em nấu mì rồi." Thẩm Lan nói: "Buổi sáng phải ăn chút gì mới được."
"Ừ." Lâm Uyên Dương vỗ vỗ chỗ bên cạnh: "Cậu ngồi đi."
"Ca, lát nữa em phải về nhà một chuyến."
Ăn cơm xong, Thẩm Lan cầm tay Lâm Uyên Dương nói: "Mẹ em vừa gọi điện nói trong nhà có việc gấp nên bảo em về, em sẽ trở lại trước tối nay."
Lâm Uyên Dương nhìn hắn, ánh mắt hơi lấp lóe: "Ừ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-nam-vung/1101215/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.