Editor: Yue
Hứa Viễn Hàng cũng không ngạc nhiên khi ba tin nhắn anh gửi đến đều như đá chìm đáy biển, hạng mục thi kiểm tra của anh với Đại Tráng cùng Tiểu Bạch kết thúc tương đối sớm, cả ba người thống nhất không đợi xe buýt của trường đón, sau khi chào hỏi thầy cô mang đội đến đây liền rời đi. Bây giờ, họ đang trên đường trở về từ Học viện Thể dục Miên Thành, bởi vì điểm số không tệ và tâm trạng thoải mái, Tiểu Bạch gật gù đắc ý ngâm nga theo điệu nhạc trong xe.
Đại Tráng ngồi ở ghế phó lái luôn cảm thấy trên người còn rất nhiều sức lực còn chưa dùng hết, thân thể bị dây an toàn siết chặt, không khỏi vặn vẹo qua lại, vô tình nhìn thoáng ra phía sau thì thấy Hứa Viễn Hàng cầm di động, mặt mày giãn ra, bên môi ngậm lấy ý cười, Đại Tráng cảm thấy như vậy quá bất bình thường, không phải chỉ là max điểm thi kiểm tra thể dục thôi sao? Với anh ấy mà nói nó đơn giản như lấy đồ trong túi đúng không?
Đễn nỗi hạnh phúc thành như vậy?
Huống chi anh vẫn là một người từ trước đến nay chưa bao giờ lộ cảm xúc của mình ra ngoài, dáng vẻ này của anh.. khiến Đại Tráng nghĩ đến những con mèo hoang đang phát tình trốn trong một góc tối nào đó ở hẻm Nam. Hình như cũng không khác là bao nhỉ?
Chẳng lẽ thật sự có tình huống gì sao?
Đại Tráng lại cảm thấy rất không có khả năng, hai người thường xuyên ở cùng nhau, nếu anh ấy thật sự có mờ ám, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-khong-ngay-tho/1741951/chuong-26-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.