Đèn sáng trưng, một nhà ba người phân tán ở hai bên bàn dài, trầm mặc dùng cơm.
Sau bữa tối, Trì Hành Kiện như thường lệ muốn ở phòng khách xem tin thời sự, Trì Vân Phàm lấy trà ngâm nhân sâm từ người hầu đặt trước mặt ông, cùng ông xem TV một hồi, cô giống như lơ đãng hỏi: "Ba ba, ngày mai người có rảnh không?"
Trì Hành Kiện suy nghĩ một chút: "Ngày mai hẹn đánh golf cùng bác Chu của con."
Chứ không phải muốn dẫn một đứa con gái khác của ông đi công viên Hải Dương à?
"Làm sao vậy?" Trì Hành Kiện hỏi, "Có chuyện gì sao?"
"Không có việc gì," Trì Vân Phàm chậm rãi lắc đầu, trong lời nói mềm mại ẩn giấu thứ gì đó, "Chính là thấy ba ba bận rộn công việc như vậy, hẳn nên tìm thời gian nghỉ ngơi thật tốt một chút. Hiện tại đúng lúc là tháng tư, cảnh sắc không tệ, người một nhà chúng ta có thể ra ngoài đạp thanh[1]."
Trì Hành Kiện nghe xong cảm thấy rất là hưởng thụ, cưng chiều sờ sờ tóc cô: "Ba ba thật sự không phí công thương con. Chẳng qua, ngày mai thật sự không có thời gian, chờ lần sau đi."
Trì Vân Phàm gật gật đầu, dựa vào đó né tránh tay của ông, cô nghe xong ngoan ngoãn nghe lời, chính mình quan tâm hiểu chuyện nói: "Không sao đâu, người bận mà, chuyện của người quan trọng."
Cô vốn không có chờ mong gì đối với thứ này, chẳng qua là muốn xác nhận mà thôi.
Cái nhà này không thể ở lại lâu hơn được nữa, mặc kệ là cô, hay là mẹ. Nhưng bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-khong-ngay-tho/161706/chuong-10-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.