Editor: Yue.
Bắt đầu vào tháng tư, cảnh trời vẫn như mùa xuân, hoa bông gòn nở khắp nơi trong Miên Thành *.
(*Yue: Miên Thành nghĩa là Thành phố Miên. Mình không dịch ra và để luôn là Miên Thành)
Trì Vân Phàm đúng sáu giờ sáng tỉnh lại, cô từ trên giường ngồi dậy, vuốt vuốt mi tâm, đem cảm giác buồn ngủ còn sót lại đánh bay, tầm mắt dần dần có tiêu cự, trong không gian một mảnh nhỏ mông lung màu xám đậm xuất hiện, giống như một giọt mực tan ra trong dòng nước sạch.
Cô đờ đẫn nhìn một hồi mới đi rửa mặt.
Tiếng nước rào rạc, bóng người trong gương mảnh mai, mái tóc đen nhánh, làn da trắng như tuyết, đôi mắt trong veo, trên mặt không có chút mệt mỏi, dưới mắt cũng không có quầng thâm, thật sự không giống một học sinh lớp mười hai một hai tháng sau phải lao đầu vào chiến trường thi đại học.
Tiếng nước ngừng, Trì Vân Phàm quay người đi vào phòng giữ quần áo sát vách.
Đồng phục đã ủi thỏa đáng, vuông vức đến hầu như tìm không ra một tia nếp uốn, đây là kiệt tác của mẹ cô, cứ cho là trong nhà có người giúp việc, nhưng phàm là vật có liên quan tới cô, mẹ cô luôn luôn muốn tự tay làm lấy, cẩn thận tỉ mỉ.
Trì Vân Phàm thay xong đồng phục, mang theo cặp sách xuống lầu.
Cầu thang không nhiễm bụi trần, cô không tiếng động đi xuống, đi vào phòng khách rộng rãi sáng ngời, trần nhà treo đèn pha lê nạm đá quý, sàn nhà lát đá cẩm thạch sạch như gương, rõ ràng được trang trí theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-khong-ngay-tho/161687/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.