Cổ trùng trong tay Huyền Linh Tử chính là bằng chứng tốt nhất. Vừa chứng minh được năng lực của ông ta, còn chứng minh được bà cụ Lê thật sự có điều bất thường. Lòng bàn tay Lê Kim Quốc đã đổ mồ hôi, nhưng vẫn giả vờ kinh ngạc: “Tại sao lại như vậy?” 
Mà Lê Nhược Mai bình thường hay ồn ào lại đặc biệt im lặng vào giây phút này. Lê Thiệu không khỏi nghi ngờ việc bà nội trúng cổ có liên quan đến bọn họ. 
“Cổ trùng này sẽ không gây hại cho cơ thể mà chỉ làm người trúng cổ nói ra suy nghĩ thật sự trong lòng, vì vậy nó được gọi là Cổ Thành Thật. Về phần bà Lê bị dính phải nó từ đâu thì lão không thể biết được.” 
Lê Kim Quốc thở phào nhẹ nhõm: “Thì ra là thế, xem ra lời mẹ vừa nói đều là suy nghĩ trong lòng cả, anh, bây giờ mà anh vẫn chưa tin sao?” 
Đương nhiên Lê Kim Tự không tin, không tin việc mẹ sẽ giao công ty cho Lê Kim Quốc mà ngay cả người tên Huyền Linh Tử này ông ấy cũng giữ thái độ nghi ngờ: “Đại sư, bây giờ mẹ tôi không sao rồi chứ?” 
Huyền Linh Tử gật đầu: “Bà Lê đã bình yên vô sự.” 
“Nếu mẹ không sao thì những việc này tốt nhất chúng ta nên trực tiếp hỏi mẹ.” 
Lê Kim Quốc chần chờ, nhưng sau khi nghe Huyền Linh Tử nói: “Mọi chuyện không cần lo.” thì sắc mặt của ông ta dần trở nên nhẹ nhõm. 
“Nếu anh cả không tin thì chúng ta hãy nói rõ trước mặt mẹ.” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-hom-nay-ngai-gap-hoa-day/3617369/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.