Bạch Huyền hồn bay phách lạc về nhà, phát hiện trên bàn vẫn còn thức ăn. Cố Hề đang rửa chén trong phòng bếp, thấy bên ngoài có tiếng động, đi ra nhìn mới biết là Bạch Huyền đã về.
“Có để lại cơm chiều cho anh đấy.”
Bạch Huyền tự mình ngồi xuống, vùi đầu ăn. Tối nay Cố Hề làm canh sườn, nấu bằng nồi đất nên vẫn còn hơi ấm.
Hắn ta một hơi uống hai chén, sau đó tự giác bưng chén vào phòng bếp: “Vậy mà con nhóc Khúc Yêu Yêu này lại không ăn hết sạch.”
Cố Hề cười nói: “Ngoài miệng thì em ấy nói sợ anh về nhà sẽ ồn ào, nhưng thật ra là nhớ đến anh đấy. Yêu Yêu ở chung với anh Lê lâu rồi nên cũng học được tính khẩu thị tâm phi.”
Lần đầu tiên Bạch Huyền cảm nhận được cảm giác được người khác quan tâm: “Cô nói xem, vì sao Lê Dao không thích ta?”
Chuyện của hắn Cố Hề cũng đã nghe rồi: “Chuyện tình yêu này rất khó nói, có thể là do không có duyên phận, có lẽ do anh không phải mẫu người cô ấy thích.”
“Làm sao đôi ta có thể không có duyên phận được!”
“Loài người chúng tôi có câu là “có duyên không phận”, không biết anh có thể hiểu hay không. Đầu tiên, anh và Lê Dao không cùng loài, người và hồ ly làm sao có thể ở bên nhau? Ví như tôi chỉ là một con quỷ, người và quỷ cũng không thể. Còn nữa, trong lòng Lê Dao đã có người mình thích, tình cảm vốn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-hom-nay-ngai-gap-hoa-day/3586525/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.